Sau đó đăng lên mạng.
Trên mạng náo nhiệt hẳn lên.
Những người trước đây chửi tôi, bắt đầu quay sang chửi ba mẹ tôi.
Nói bọn họ là bậc cha mẹ ác độc nhất thế gian.
Cưa điện phát ra tiếng chói tai, nhưng bọn họ không biết là, căn hộ này có 3 lớp cửa, một cửa an ninh, một cửa chống cháy và một cửa gỗ.
Ví dụ như cánh cửa chống cháy nằm ở giữa, cưa điện bình thường không thể nào mở ra được.
Quả nhiên 10 phút sau đã nghe thấy tiếng chán nản của anh họ.
“Con mẹ nó! không mở được!” Hắn móc di động ra, muốn lên mạng xem cách dùng cưa điện.
Ai ngờ hắn lại nhìn thấy video mình đang cưa cửa lan truyền trên mạng.
“Dì ơi, mau xem chúng ta bị quay lén.” Hắn hoảng sợ mà la to.
Hắn đem điện thoại cho ba mẹ tôi xem, những gì bọn họ nói và làm đều được quay lại rõ ràng.
Ba tôi đột nhiên tát mẹ tôi một cái: “Đều tại mày sinh ra cái thứ lỗ vốn này, làm tao mất hết mặt mũi!”
Mẹ tôi không chịu thua, nhào lên đánh nhau với ông ta.
“Hai người đừng đánh nhau nữa!” Anh họ tôi hét lên: “Bây giờ chúng ta nên làm gì đây?”
Cửa sổ ngoài hành lang vẫn mở, gió thổi vào, khiến hắn run cầm cập.
Lúc này không biết hắn đã nhìn thấy gì, trên mặt đột nhiên lộ ra nụ cười.
Tôi cảm thấy không ổn, hắn nhìn về phía cửa sổ ngoài hành lang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/tr-b-o&chuong=5]
Mà gần cửa sổ chính là ban công của nhà tôi.
Sau khi suy nghĩ anh họ ôm cưa điện đi tới ban công, hắn nhắm vào cửa kính ở ban công mà cưa.
Nháy mắt cửa kính đã vỡ, gió lạnh gào thét tràn vào.
Anh họ dữ tợn nhảy vào phòng, chặn tôi lại.
“Nam Yên, xem mày trốn đi đâu!”
Sức của hắn rất mạnh, một bàn tay nắm chặt tay tôi, một bàn tay mở cửa.
Ba mẹ tôi vừa vào nhà đã cho tôi hai cái tát, làm tôi hoa mắt chóng mặt.
“Con khốn, cả mẹ mày cũng dám đấu, mày còn chưa đủ tuổi đâu!” Mẹ tôi phun nước bot5 sau đó tìm dây trói tôi lại.
Anh họ tham lam nhìn căn nhà của tôi, hai mắt phát sáng.
Bọn họ nhìn thấy đồ ăn, trong lòng càng vui sướng.
Ba tôi sai mẹ tôi đi nấu cơm, không bao lâu, mùi thức ăn tràn ngập nhà, bọn họ ngồi trước bàn ăn để thưởng thức bữa ăn.
“Tao thấy thứ lỗ vốn này cũng không còn tác dụng gì, hay là ném nó ra khỏi nhà cho nó lạnh chet đi!” Ba tôi nói.
Anh họ liên tục gật đầu.
Chỉ cần tôi chết, hắn có thể giống như kiếp trước, chiếm lấy nhà của tôi.
Mẹ tôi không đồng ý: “Con khốn chet tiet kia vẫn còn tiền trong tay, chúng ta phải lấy hết tiền, Đại bảo và Linh Linh cũng có thể tổ chức một cái hôn lễ hoành tráng.”
Linh Linh là bạn gái của anh họ tôi. Hai người ngưu tầm ngưu mã tầm mã. Kiếp trước, chính tôi là người bỏ tiền ra tổ chức đám cưới cho họ.
Tôi lạnh lùng mà nhìn bọn họ, trong lòng cảm thấy ớn lạnh.
Đây là người thân của tôi, kiếp trước đã giet chet tôi, kiếp này vẫn muốn mạng của tôi lần nữa.
Di động của tôi vang lên, tôi cúi đầu xem, lập tức ngẩn người, thì ra là người giàu có kia.
Anh họ chạy đến chộp lấy điện thoại mà áp vào tai.
3.
Giọng người giàu có nôn nóng: [Nam Yên, dạo này vẫn ổn chứ?]
Anh họ khinh thường: [Ông chính là ông già bao nuôi Nam Yên? Tôi là anh họ nó, chúng ta là họ hàng!]
Ba mẹ cũng tham lam chạy tới mà nghe ngóng.
[Nghe giọng chắc ông cũng U50 rồi! Nam Yên đi theo ông là thiệt thòi cho nó!]
Tôi tức giận: “Anh không được nói bậy!”
Mẹ tôi giật lấy điện thoại mà nói lớn: [Đưa cho bọn tao 500 vạn, tao sẽ tha cho mày! nếu không bọn tao sẽ đi tố cáo mày dâm ô con gái nhà người ta!]
Người giàu có dừng một chút: [Cũng được.]
Ba tôi thấy ông ta đồng ý ngay lập tức, liền hối hận: “Mụ già ngu ngốc, đòi thêm đi!”
[1000 vạn!]
[Cùng lắm là 800 vạn! Nếu nhiều hơn nữa thì tôi cũng không cần con gái mấy người!] Người giàu có nói.
[Được được được, vậy 800 vạn, tao muốn tiền mặt!] Ba tôi tự cho mình là thông minh.
Người giàu có đồng ý nhưng đưa ra một yêu cầu chính là ba bọn họ phải tự mình đến lấy tiền.
Ngày hôm sau, thời tiết còn trở nên tồi tệ hơn. Nhiệt độ giảm thêm 30 độ, đường phố vắng tanh và bầu trời xám xịt.
Thảm họa bão tuyết toàn cầu cuối cùng cũng đã đến.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận