Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

ÁNH TRĂNG TRONG LÒNG BÀN TAY

Chương 21

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:13:45
43.
Chuyện xảy ra ở Hàm Nguyệt cung nhanh chóng lan truyền khắp nơi.
Hoàng thượng vội vã chạy tới ngay lúc hoảng lọan nhất, nhìn thấy cảnh tượng đó, suýt thì ngất đi.
Ta giải thích cặn kẽ sự việc vừa xảy ra.
“Hoàng thượng! Hoàng hậu nương nương chịu đả kích về chuyện của Đại hoàng tử nên phát điên rồi, hôm nay cầm dao xông thẳng vào Hàm Nguyệt cung ý muốn gi.ết a nương, a nương bị đẩy té, hôn mê bất tỉnh, may mắn Phó thái y tới kịp lúc, tình hình mới không có gì nghiêm trọng.”
“Hoàng hậu nương nương thấy a nương té xỉu, cho rằng a nương đã chết, vì thế lấy than hạch đào trên bếp lò nuốt vào, muốn tự sát, bị các cung nhân ngăn lại.”
“Hoàng hậu nương nương không coi ý chỉ của Hòang thượng ra gì, xin Hoàng thượng làm chủ cho a nương!”
Chỉ cần có ý xấu, lời nói xấu xa tự sẽ thoát ra miệng.
Giống như ta.
Nương ta té ngã cũng do Hoàng hậu làm, nhưng là ngoài ý muốn, nhưng nếu ta nói Hoàng hậu cố ý, chỉ càng làm Hoàng thượng thêm phẫn nộ a.
Hoàng thượng quả thực rất tức giận.
Nghĩ rằng Hoàng hậu đã điên rồi, không ai lại đi nghe lời nói kẻ điên, liền đem Hoàng hậu giam cầm, phái người ngày đêm canh giữ.
Giam cầm.
Lại là giam cầm.
Nhị hoàng tử là giam cầm, Đại hoàng tử là giam cầm, Hoàng hậu vẫn là giam cầm.
Ta đương nhiên sẽ không nghĩ rằng Hoàng thượng thiện tâm, không muốn giet bọn hắn.
Ta biết hắn chẳng qua là để ý thanh danh thôi.
Xử lý xong việc của Hoàng hậu, Hoàng thượng đi vào giường của a nương ta.
“Tại sao còn chưa tỉnh?” Hắn có chút nóng nảy hỏi Phó thái y.
Phó thái y trả lời:
“Đã thi quá châm, nương nương thực mau liền sẽ tỉnh.” (châm cứu)
Vừa dứt lời, nương nằm ở trên giường đột nhiên mở mắt ra.
Mà lời đầu tiên bà nói:
:
“Duẫn lang ——”
44.
Duẫn lang.
Lời vừa nói ra tất cả mọi người sửng sốt một chút.
Bởi vì “Duẫn” đúng là tên húy của Hoàng thượng, Hoàng thượng tôn danh là Triệu Duẫn.
“Quỳnh Nguyệt, chẳng lẽ nàng đã nhớ ra?” Hoàng thượng vội vàng hỏi.
Nhưng kỳ quái chính là, thấy a nương có khả năng khôi phục ký ức, hắn thần sắc không phải vui mừng, mà là phức tạp.
Thần sắc nương lúc nãy mới rõ ràng, bà chỉ vô thức hét lên.
Bà thấy rõ Hoàng thượng đang ở bên cạnh lập tức nhào vào lồng ngực: “Duẫn lang, thiếp, thiếp, không có nhớ ra, thiếp chỉ có ký ức mơ hồ khi chúng ta vui đùa lúc nhỏ…”
Hoàng thượng giống như thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Không cần lo lắng, không cần lo lắng……”
Hắn vội vàng gọi Thái y bắt mạch lại, Thái y nói thân thể a nương ta không có gì nghiêm trọng, nhưng phải nghỉ ngơi cho tốt.
A nương liền nói: “ Hoàng thượng thần thiếp đau đầu, muốn ngủ một chút…”
Hoàng thượng vội vàng đáp ứng, rất mau mang theo mọi người rời đi.
Chờ sau khi tất cả mọi người rời khỏi đây, nương hỏi ta: “Trong phòng còn ai không?”
“Không có.” Ta nói.
A nương sâu kín mà nhìn ta.
“An An, nương vừa rồi nói dối, nương kỳ thật…… đã nhớ ra tất cả.”
45.
Cố Quỳnh Nguyệt trong trí nhớ của a nương ta khác với Cố Quỳnh Nguyệt mà mọi người nhắc tới.
Nương ta là đích nữ của Tể tướng, là thanh mai trúc mã của đương kim Hoàng thượng.
Trong câu chuyện mọi người kể, kể cả câu chuyện của đương kim Hoàng thượng, nương ta vì Hoàng thượng mà đỡ một kiếm. sau đó chết trong lòng ngực hắn.
Sự thật là khi Hoàng thượng bị ám sát, bọn họ đang ngồi trên xe ngựa chạy trốn, nhưng Hoàng thượng lại sợ xe ngựa chạy chậm và bị đuổi kịp, nên đã đẩy Cố Quỳnh Nguyệt vô tội đang ngồi bên cạnh xuống.
Khi đó Cố Quỳnh Nguyệt và Hoàng thượng đã có hôn ước, trong lòng tràn đầy mong chờ được làm thê tử của hắn.
Sau khi Hoàng thượng trốn thoát, vì để che giấu hành động hèn nhát và sợ chết của hắn, vì thế đã bịa đặt một câu chuyện tình yêu triền miên lâm li cho mọi người.
Nữ nhân vì nghĩ cách cứu nam nhân mình yêu, nên dùng thân chắn trường kiếm, vì hắn cam tâm chịu chết.
Tất cả mọi người đều bị lừa.
Nhưng hắn có thể gạt được người khác, không lừa được chính mình.
“Giờ ta mới biết hắn vì sau khi tìm được ta hắn lại vui như vậy, cũng không phải vì yêu ta, mà là hắn cho rằng ta sau khi chết đi, luôn biến thành lệ quỷ về tìm hắn, hàng đêm hắn bị bóng đè, không được yên giấc.”
“Hắn đối tốt với ta, không phải vì hắn áy náy với ta, muốn bù đắp cho ta, hắn chỉ muốn giảm đi sự bất an trong lòng.”
Khi nương nói, nước mắt tuôn rơi.
Người mà bà thích khi còn niên thiếu là một tên buồn nôn, bà đã trao sự chân thành cho sai người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/nh-tr-ng-trong-l-ng-b-n-tay&chuong=21]

Bình Luận

0 Thảo luận