Trụ Tinh Thành – Tầng 6 của tòa tháp cao.
Khắp nơi là người chơi và quái vật chen chúc dày đặc.
Trong tòa tháp này có một loại quái vật gọi là "Chướng Quái", càng xuống sâu, cấp độ của chúng càng cao. Tuy nhiên hiện tại, đa số người chơi chỉ khoảng cấp 20, cấp 25 cũng rất hiếm gặp. Vì vậy, phần lớn người chơi chỉ có thể luyện cấp ở các tầng trên, và tầng 6 hiện tại đã gần chạm đến giới hạn của họ.
Lúc này, tại khu vực ven biên của tầng 6, có một thanh niên mang kiếm dài, đôi đồng tử đen tuyền – rõ ràng là một người chơi đã chuyển chức thành "Kiếm Ma". Cả người mặc bộ đồ hồng nhạt, cực kỳ nổi bật.
Không ít nữ người chơi chủ động đến gần, la hét: "Cầu mang, cầu tổ đội!" – nhưng tất cả đều bị một nam thanh niên bên cạnh anh ta ngăn lại.
Nam thanh niên này hơi mập, tướng mạo bình thường, dường như vừa mới nhắn tin riêng với ai đó xong. Khuôn mặt vốn mang nét ôn hòa, lúc này lại trở nên âm trầm. Hắn chính là… Tào Phàm – bạn trai của Tần Tư Tư!
"Phàm ca, có chuyện gì vậy?" – Bên cạnh hắn, một người chơi nam với chức nghiệp chuyển tà đạo "Cấm Kỵ Vệ Sĩ" lên tiếng hỏi han.
Tào Phàm mặt lạnh, trầm giọng nói:
"Ban đầu chỉ cần mấy vạn là có thể mua được tọa độ Boss. Bây giờ phải tốn tới 100 vạn mới mua được."
"A?!"
Tên vệ sĩ ngạc nhiên đến hít mạnh một hơi:
"Phàm ca, tọa độ Boss gì mà đắt đến vậy?"
Thời buổi này Boss quả thật hiếm gặp, nhưng 100 vạn cho một tọa độ thì thật quá mức!
Tào Phàm bình thản đáp:
"Một Boss hiếm cấp 15 – Sâu Sơn Hổ Ma, dựa theo video thì ngoài Boss, nơi đó còn có đàn quái vật liên tục làm mới mỗi ngày. Là nơi luyện cấp cực kỳ tuyệt vời! 100 vạn… không đắt."
Là một game thủ kỳ cựu, Tào Phàm biết rất rõ giá trị của tọa độ đó. Quan trọng hơn – người bán tọa độ, chính là bạn gái hắn – Tần Tư Tư!
Hắn đã từng xem video mà cô gửi. Đúng là một nơi luyện cấp lý tưởng!
Ban đầu, hắn định âm thầm lấy tọa độ từ chỗ Tần Tư Tư, hoặc để thuộc hạ dùng vài vạn mua lại. Không ngờ giữa chừng lại có biến, khiến mọi chuyện vỡ kế hoạch. Đã đâm lao thì phải theo lao, giờ hắn chỉ có thể chấp nhận bỏ ra 100 vạn – vì tọa độ này, hắn tình thế bắt buộc!
"Nghe đúng là đáng giá thật!" – Gã vệ sĩ mắt sáng rỡ, vui vẻ nói – "Có tọa độ này, sau này chúng ta khỏi phải tranh quái với người khác đến chết sống!"
Hắn liếc nhìn xung quanh. Chỉ vài ngày trước, tầng này chỉ có khoảng trăm người chơi. Giờ thì ít nhất cũng cả ngàn!
Sói nhiều mà thịt ít! Không cần nói luyện cấp, chỉ cần đánh quái yên bình cũng là chuyện xa xỉ!
Cho nên, bất cứ chỗ nào có thể luyện cấp riêng tư, trong giới người chơi đều đắt đỏ vô cùng – đặc biệt là nơi có cả Boss hiếm như vậy!
Tuy đắt là vậy, nhưng Tào Phàm vốn nhà có tiền. Có điều, 100 vạn này vẫn khiến hắn thấy "thịt đau"! Dù sao thì đây vẫn là trò chơi – đầu tư khi chưa chắc có hồi báo là cực kỳ rủi ro.
"Phàm ca đúng là chịu chơi!" – Tên vệ sĩ cảm thán. Dù là bạn tốt, hắn cũng phải công nhận – không phải ai cũng dễ dàng vung 100 vạn chỉ để mua tọa độ một con Boss!
Tào Phàm hờ hững nói:
"Tiền của ta... cũng không dễ lấy như vậy đâu. Huống chi lần này rõ ràng có người đang cố tình ngáng đường!"
Trong mắt hắn lúc này lóe lên một tia lạnh lẽo...
Trung tâm đại lục – Phế tích Cổ Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/mat-the-toan-dan-thang-cap-ta-ve-toi-open-phia-truoc&chuong=165]
Việc phân chia vẫn đang tiếp tục.
Nhất Diệp Tri Thu: “Thế nào? Nô dịch thành công chưa?”
Trời Sinh Manh Hàng: “Thật thần kỳ... A, thành công rồi! Ta đã ra lệnh cho bọn họ canh giữ Thần Miếu, cấm không cho bất kỳ ai tiến vào.”
Nhất Diệp Tri Thu: “Làm tốt!”
Lúc này Diệp Thu mới nở nụ cười hài lòng. Với những bức tượng đó ở đó, ít nhất trước cấp 50, người chơi không thể vào Thần Miếu được. Sau khi anh làm xong việc khác, sẽ quay lại và càn quét toàn bộ nơi này!
“Nếu nhớ không lầm... bên trong Thần Miếu có giấu đồ tốt!” – Diệp Thu mỉm cười, trong lòng tràn đầy phấn khởi.
Dù hiện tại đã có dàn chỉ số khủng, hắn vẫn không thể không động tâm với những bảo vật bên trong.
Lúc này, Tô Hân Đồng lại gửi tin nhắn.
Trời Sinh Manh Hàng: “Diệp Thu, ta luôn cảm thấy làm vậy... có hơi không đúng.”
Nhất Diệp Tri Thu: “Chỗ nào không đúng?”
Trời Sinh Manh Hàng: “Dù sao cũng đã giao dịch với người ta, bây giờ lại nô dịch tượng thần để chặn lối vào Thần Miếu… có quá đáng không?”
Diệp Thu hiểu ý cô. Nhưng... có nhiều chuyện không thể tuân theo quy tắc hay đạo lý được. Đặc biệt với một người trọng sinh như hắn – hắn quá hiểu lòng người!
Nhất Diệp Tri Thu: “Đừng tự trách mình. Cái này 100 vạn không dễ cầm đâu. Hơn nữa, tọa độ ta đã đưa cho họ rồi. Vào được hay không, hoàn toàn tùy bản lĩnh của họ.”
Trời Sinh Manh Hàng: “Đợi nhận tiền xong, ta giữ lại 3 vạn, còn lại đưa hết cho ngươi!”
Nhất Diệp Tri Thu: “…”
Thời gian trôi qua từng giờ...
[Đinh!]
Ngài đã thành công phân giải một tia Linh Hồn Chi Lực.
Thu hoạch: +1 kháng linh hồn, +1 Linh Hồn Chi Lực, +1 thân hòa lực linh hồn.
Diệp Thu vừa hoàn tất phân giải tia "Vô Hạn Nguyên Tố" cuối cùng từ linh hồn Diệp Khuynh Vũ. Ngay lập tức, linh hồn uyển chuyển ấy nhảy vào Nhập Hồn Thạch.
Khụ... Diệp Thu nhẹ ho một tiếng.
Linh hồn quay lại nhập vào thân thể. Cảm giác an bình trỗi dậy trong lòng.
Khi linh hồn rời khỏi thân thể, luôn khiến người ta bất an. Giờ đây, cảm giác đó đã biến mất.
Sau quá trình phân giải kéo dài, Diệp Thu hấp thụ được không ít thuộc tính. Giờ đây, tuy chỉ mới cấp 34, nhưng hắn cảm giác – dù không mặc đồ, không dùng kỹ năng, hắn vẫn có thể chiến ngang tay với người chơi cấp 70 – 80!
Đây không phải nói ngoa – mà là thực tế! Số liệu hiện tại của hắn quá khủng khiếp!
Lúc hắn mở mắt, thấy Diệp Khuynh Vũ đã ăn mặc chỉnh tề, đứng yên lặng, dáng vẻ lại trở về cao quý, đoan trang. Váy trắng tung bay, không gió cũng lay động.
Từ phía sau, giọng cô nhẹ nhàng vang lên:
"Cảm ơn. Dù sao mạng này của ta, là do ngươi cứu."
Giọng nói thanh nhã nhưng đầy kiên định và thân thiết.
Diệp Thu vừa định nói gì đó, thì cô đã xoay người lại. Một lần nữa, vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành ấy đập vào mắt hắn.
Sắc mặt hồng hào, thần thái rạng rỡ, quả là đẹp đến vô song.
Là người từng trải hai kiếp, Diệp Thu đã gặp không ít mỹ nhân. Có người còn đẹp hơn cả Diệp Khuynh Vũ. Nhưng... chưa từng có ai chỉ vì "đẹp" mà khiến hắn rung động tận sâu linh hồn như thế này.
"Cái này cho ngươi."
Diệp Khuynh Vũ bước tới trước mặt hắn, ngừng lại. Một làn hương nhẹ nhàng lan tỏa.
Cô đưa tay ra. Trong lòng bàn tay là một vật như vệt Tinh Vân lấp lánh.
"Đây là..." – Diệp Thu nghi hoặc.
Hắn vô thức dùng kỹ năng Thiên Mục để xem xét. Nhưng ngay sau đó – hai mắt hắn trợn to, miệng há hốc!
Không thể tin nổi!
Hắn nhìn chằm chằm vào vật trong tay Diệp Khuynh Vũ. Yết hầu khô khốc, trong nhất thời không thốt nổi nên lời!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận