Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MẸ CHỒNG THEO ĐUỔI IDOL

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-09-08 21:50:02
Lần đầu tiên gặp mặt lão đã nói rất thích tôi muốn tôi làm tình nhân của lão. Tôi bị dọa sợ đến nỗi phải báo cảnh sát. Nhưng lão bien thai ỷ mình có quyền thế vẫn không ngừng quấy rầy tôi, cuối cùng tôi phải tiết lộ chuyện này cho phóng viên biết lão ta mới ngoan ngoãn. Nhưng ngoan ngoãn chỉ là vẻ bề ngoài, nội tâm bien thai vẫn không hề thay đổi.
Trong thời gian đó, mẹ chồng bị lừa 100 vạn và không có khả năng trả nợ. Trùng hợp mẹ chồng lại thấy được cảnh lão bien thai kia quấy rầy tôi. Vì vậy LÂm Phượng Anh đã chủ động liên hệ với lao bien thái.
Dù đã sống lại một đời, nhưng nghĩ đến những chuyện đ1o cơ thể tôi không kiềm chế được mà run rẩy.
Ngày đó, mẹ chồng nói cơ thể không thoải mái, nhờ tôi dẫn bà đi bệnh viện. Vừa ngồi trên xe taxi không bao lâu tôi đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt, cứ tưởng là thời tiết quá nóng, nên không để ý đến mẹ chồng, lúc này bà cũng chu đáo đưa cho tôi một chai nước.
Lúc đó tôi xem Lâm Phượng Anh là người nhà, hoàn toàn tin tưởng bà, đã uống hơn nữa chai nước vào bụng.
Chờ khi tôi tỉnh lại đã thấy mình bị cột lại trên giường bị người ta chơi đùa với đủ loại đồ chơi tinh duc ghê tởm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-ch-ng-theo-u-i-idol&chuong=5]

Tôi nhanh chóng báo cảnh sát, nhưng lão bien thai co tiền, chỉ bị giam nửa năm rồi được thả ra.
Lúc ấy, tôi cũng không biết mẹ chồng và lão bien thai đã có giao dịch với nhau, hoàn toàn tin tưởng bà, chưa từng nghĩ rằng người đối xử tàn nhẫn với tôi chính là bà.
Nếu ông Trời đã cho tôi sống lại lần nữa, tôi sẽ không bao giờ đi lên vết xe đổ này nữa.
Khi mẹ chồng điện thoại nhờ tôi dẫn bà đi bệnh viện, tôi giả vờ không biết mà đi theo. Trên xe, bà cũng đưa cho tôi một chai nước.
Tôi mở chai nước ra uống một ngụm nhỏ rồi, ngã đầu lên ghế, khi bà không để ý tôi nhổ nước ra một miếng khăn giấy đã chuẩn bị trước sau đó làm bộ ngủ.
Lâm Phượng Anh cho rằng tôi đã hôn mê, gấp gáp mà điện thoại cho lão biến thai.
“Anh Trương, chuyện anh nhờ tôi đã làm xong, chờ tôi đem người đến cho anh, số tiền kia….”
Lao bien thai không biết đã nói gì, khiến mẹ chồng cười ha ha, ánh mắt tham lam của bà liếc nhìn cơ thể tôi với vẻ ghê tởm.
Bà lái xe bảy tám vòng mới đến một khách sạn hẻo lánh, sau đó khiêng tôi vào bên trong. Tôi khẽ mở mắt đánh giá xung quanh, nghĩ cách làm sau chạy trốn.
Đến cuối hành lang, Lâm Phượng Anh gấp gáp đưa tôi vào phòng. Tôi mở to mắt phản kháng, giãy giụa, cầm con dao đã chuẩn bị trước chém một chát vào cánh tay bà.
Mẹ chồng đau nên cũng thả lỏng tay, ngay lúc này tôi đẩy mạnh bà vào trong phòng, khóa cửa lại.
Tiếng kêu cứu của mẹ chồng ngày càng nhỏ, tôi hài lòng mà rời khỏi hiện trường.
Lao bien thai thích hành hạ. Dưới tình huống này chỉ cần là phụ nữ ai ông ta cũng không từ chối.
Mẹ chồng tốt của tôi, món quà này bà cứ từ từ tận hưởng đi.
Ngày hôm sau, mẹ chồng trở về nhà, trên người đầy vết thương, thấy tôi liền chửi ầm lên: “Giang Noãn! Mày thật độc ác, tao là mẹ chồng của mày, sao mày lại hại tao như vậy?”
Lúc đó tôi đang xem ti vi, nghe thấy lời nói của mẹ chồng nên tôi nhìn qua, cảnh tượng trước mắt làm tôi giật cả mình.
Chỉ thấy mẹ chồng trùm áo kín mít, chỗ da thịt lộ ra bên ngoài cũng không có chỗ nào lành lặn. Tuy rằng đã biết trước, nhưng khi thấy cảnh này tôi vẫn có chút hoảng sợ, lao bien thai này thật biết chơi.
Nhưng những việc này đều là do Lâm Phượng Anh tự làm tự chịu liên quan gì đến tôi. Nếu không phải bà muốn hại tôi trước, giao dịch với lao bien thai thì tôi làm sao đối phó với bà được. Tất cả những chuyện này đều là do chính tay Lâm Phượng Anh gây ra, không trách được ai.
“Vậy à, chẳng phải ngay từ đầu bà muốn hại tôi sao? Thuốc mê trên xe không phải do bà phun sao?”
“Tao không có … tao chỉ bỏ trong nước….” Bà ta lắp bắp nói không nên lời. Bà ta rừng mắt với tôi sau đó cầm cây chổi tiến về phía tôi: “Con khốn… tao giet mày!”
Nhưng đi chưa được mấy bước bà đã loạng choạng té ngã trên mặt đất. Áo khoác bung ra, trên ngực lộ ra một vết bỏng lớn.
Lâm Phượng Anh sợ hãi túm lấy áo khoác mà che lại. Cùng lúc đó di động của bà vang lên, là tiến thông báo số dư tài khoản.
Điều này khiến Lâm Phượng Anh vui mừng đến phát điên: “Môt, mười, trăm, ngàn, vạn, mười vạn …. Càng đếm dãy số 0 bà càng vui vẻ nếp nhăn trên mặt cũng nhiều hơn. Mệt mỏi cả đêm, thu được số tiền đó cũng là…

Bình Luận

0 Thảo luận