Cuối cùng phần bình luận cũng sôi nổi trở lại.
"Cái gì vậy, đơn giản quá vậy, chủ phòng chỉ là đồ lừa đảo."
"Đúng đúng, tờ bùa chú xem ma và bắt ma đều không thay đổi, lừa ai chứ."
"Hơn nữa, cách xa thế này làm sao bắt được?"
"Có khi Phấn Đấu là người của cô ta thuê."
"Chán quá, có gan cho chúng tôi xem con ma bị bắt đi."
...
Phấn Đấu bị ảnh hưởng bởi các bình luận, cũng hơi nghi ngờ.
"Chủ phòng ơi, em có thể xem được không?"
9
Người khác thì không được.
Nhưng cậu ấy là khách hàng, tôi chỉ vào hộp mì ăn liền trước mặt.
"Em thật sự muốn xem à? Hơi đáng sợ đấy."
Phần bình luận lại bắt đầu nói lung tung, Phấn Đấu nghiêm túc gật đầu.
Tôi lấy tờ bùa chú ra khỏi hộp, vẫy ba lần trước camera.
Trên đó quả thật xuất hiện một bà lão treo cổ.
Phấn Đấu lại giật mình.
Tôi đặt tờ bùa chú lại vào hộp mì ăn liền: "Yên tâm ôn tập đi, sau này sẽ không có chuyện gì nữa đâu."
Chỉ trong chốc lát.
Phòng livestream đột nhiên có ba, bốn trăm người vào.
"Cứu mạng! Vừa rồi hình như tôi thật sự nhìn thấy!"
"Tôi cũng vậy! Còn tưởng là bị hoa mắt chứ!"
"Thật sự có ma à!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/livestream-huyen-hoc-toi-kiem-bon-tien-nho-viec-bat-ma&chuong=3]
Tôi cũng muốn xem!"
Người xem nhiều lên, việc làm ăn cũng tốt hơn.
Đơn hàng thứ ba của tôi là một avatar nữ tên là Tìm Kiếm Tiêu Nghị, Ai Cung Cấp Thông Tin Sẽ Được Hậu Tạ.
Cô ấy trực tiếp tặng tôi một Lễ hội.
Đây là bà chủ lớn nhất tôi gặp từ khi bắt đầu livestream đến giờ, tôi lập tức ngồi thẳng lưng.
Vừa kết nối video.
Giọng nói của đối phương có chút nghẹn ngào: "Chủ phòng ơi, em trai tôi mất tích hai tháng rồi, cô có thể tìm em ấy giúp tôi không?"
Bắt ma tôi giỏi nhưng tìm người thì tôi không làm được.
Lễ hội của bà chủ chắc chắn là phí phạm rồi.
Tôi lắc đầu, rất thành thật: "Tôi không biết tìm người, cũng không hoàn tiền."
Hậu Tạ vội vàng giải thích: "Chủ phòng, không phải vậy đâu, cả nhà chúng tôi đều đang tìm em trai tôi nhưng hai ngày gần đây, tôi luôn có thể mơ thấy em ấy."
"Trong mơ em ấy bảo tôi đưa bố mẹ rời đi ngay, sau này đừng đăng thông tin của em ấy lên các trang mạng xã hội nữa."
"Tôi cảm thấy em ấy đang ở bên cạnh tôi nhưng tôi không thể nhìn thấy em ấy."
Lúc Hậu Tạ nói chuyện, tôi vẫy nhẹ tờ bùa chú.
Những năm qua tôi đã thấy không ít oan hồn chết thảm.
Đủ mọi hình dạng.
Nhưng con ma bên cạnh Hậu Tạ vẫn khiến mắt tôi giật mạnh.
Da đầu cậu ta bị lột từ giữa, lộ ra xương trắng, nhãn cầu lủng lẳng ra ngoài hốc mắt.
Toàn bộ răng trong miệng đều bị nhổ, mười ngón tay bị bẻ ngược, thân thể vặn vẹo một cách bất thường.
Có lẽ là cảm nhận được tôi có thể nhìn thấy cậu ta nên cậu ta từ từ khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Tôi hỏi Hậu Tạ: "Tiêu Nghị có phải là chàng trai cắt tóc ngắn, mắt một mí, da hơi ngăm đen không?"
"Ở cằm cậu ấy có một nốt ruồi đen nhỏ, trông khoảng hơn hai mươi tuổi."
Hậu Tạ gật mạnh đầu: "Đúng đúng đúng, sao chủ phòng biết được?"
Tờ bùa chú trong tay tôi hóa thành tro bụi: "Cậu ấy đang ở bên cạnh cô."
Dường như Hậu Tạ hiểu ra điều gì đó: "Em trai tôi... em ấy đã chết rồi sao?"
10
Người thân biến thành quỷ.
Không biết bà chủ có muốn bắt không.
Hậu Tạ khóc không thành tiếng, Tiêu Nghị muốn ôm cô ấy nhưng bóng ma xuyên qua cơ thể người.
Cuối cùng, cậu ta nhìn về phía tôi, dùng khẩu hình nói hai chữ.
Tôi gõ nhẹ lên mặt bàn: "Trước đây Tiêu Nghị làm nghề gì?"
Hậu Tạ ngẩng đầu, nấc nghẹn: "Em trai tôi là cảnh sát."
Cảnh sát lại chết một cách thảm khốc như vậy.
Nghĩ đến những gì Tiêu Nghị dùng miệng diễn tả: "Mau, đi."
Tôi lập tức bật dậy khỏi ghế.
"Đi! Mau đưa bố mẹ của cô đi!"
"Rời khỏi ngôi nhà này! Ngay lập tức!"
"Đến đồn cảnh sát gần nhất! Nhanh lên!"
Hậu Tạ có vẻ lúng túng, nhìn ra khoảng trời tối bên ngoài.
"Nhưng đã là tối rồi mà..."
Phần bình luận lại xem như tôi phát điên.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận