3.
“Con gái, dì thấy con như vầy bình thường chắc cũng không thiếu tiền. Chúng ta là bạn cùng lớp phải biết giúp đỡ lẫn nhau, hai bạn kia có thể giúp Yến Tử những chuyện chân tay, còn con thì sao, ngày thường con nên chú ý đến những đồ vật Yến Tử mua. Thai phụ không giống người thường, đồ dùng phải đặc biệt tốt hơn, con nói có đúng không?” Tôi chỉ nghĩ họ toan tính sau lưng, không ngờ họ nói thẳng như vậy.
“Mẹ mình nói đúng đó, Ny Ny, nếu cậu có thai mình cũng sẽ chăm sóc cậu.” Nhà cậu có tiền không nên nhỏ mọn như vậy.” Rõ ràng kỳ nghỉ này là vô ích, trước khi nghỉ hè Yến Tử còn chút áy náy, bây giờ đã hoàn toàn bị ba mẹ tẩy não, lời như vậy cũng nói được.
Ba cậu ta thì khỏi nói, trực tiếp cầm túi mận nhét vào tay chúng tôi: “Cái này còn phải hỏi sao, con không mở miệng họ cũng sẽ giúp con thôi, nếu con gái ba mà không làm được như vậy, ba cũng sẽ thất vọng.” (ý ổng là con gái ổng nếu thấy bạn như vậy mà không giúp ổng sẽ bùn - đá xéo n9 thôi)
Đúng là ba người một nhà, da mặt dày như nhau. (thêm thằng rể nữa)
“Tôi là mẹ cậu sao?”
Cố Hợp Yến cùng mẹ cậu ta đều ngây ngẩn cả người, theo bản năng mà lắc lắc đầu.
“Nếu tôi không phải mẹ cậu, tại sao phải tiêu tiền cho cậu, muốn xin tiền thì đòi ba mẹ và bạn trai cậu á, cũng không phải tôi làm cậu có thai.”
Nãy giờ còn im lặng bây giờ ba cậu ta lao ra, giơ tay định tát tôi: “Cái con nhỏ này sao lại ăn nói như vậy, hôm nay tao sẽ thay mặt ba mày dạy mày!”
“Ông đánh nha!, Ông đánh nha! Đánh đi tôi báo cảnh sát liền, tôi sẽ dùng hết tiền tôi có để kiện ông”
Vào Đại học việc đầu tiên tôi học được chính là hung dữ. Gặp chuyện không sợ mất mặt, không sợ thiệt thòi, đặc biệt là loại ỷ mạnh hiếp yếu như này, nghe tôi vừa nói mặt ông ta đen lại, hạ tay xuống: “Hung dữ như vậy, sau này không ai thèm cưới!”
“Tốt hơn ông, đàn ông không kiếm được tiền, cả nhà đều nhìn chằm chằm vào túi tiền của người khác!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/gia-nh-h-t-m-u&chuong=3]
Tôi ngừng thu dọn đồ đạc, lập tức chạy ra khỏi cửa.
Toan tính của bọn họ đó đều lộ ra rõ, hai người kia tuy hiền lành không có chủ kiến nhưng cũng không phải là kẻ ngốc.
Hơn nữa trong kì nghỉ, chắc chắn hai người kia cũng đã có nói chuyện với gia đình của mình rồi, nên làm như thế nào bọn họ tự quyết định.
“Ny Ny cậu đi đâu, tôi và Hoàn Tử không chuyển phòng!”
“Ny Ny trở về ở cùng nhau đi, Yến Tử cũng rất khó khăn. Bốn người chúng ta ở cùng nhau, khi đứa trẻ ra đời, chúng ta sẽ làm dì." (làm dì có giàu khum)
"Ừ, chú dì nói thỉnh thoảng sẽ tới thăm, hẳn là không thành vấn đề."
Tôi thực sự nghi ngờ liệu hai người này có bị bỏ bùa hay không, vậy mà bị dụ dỗ dễ dàng, còn lôi kéo người khác theo.
Tôi cất điện thoại, sau đó về phòng mình đã thuê, phòng này gần trường, cũng không sợ người khác làm phiền. Sau này tôi muốn lấy học bổng và đi du học, không thể phí phạm thời gian của mình cho người khác.
Tôi cho rằng không cùng bọn họ liên lạc thì sẽ yên tĩnh. Nhưng rắc rối vẫn tìm tới cửa.
“Ny Ny sống ở bên ngoài có quen không?” Cố Hợp Yến xích lại ngồi gần tôi, nhẹ nhàng nói, tay vẫn che che bụng: “Hôm đó ba mẹ tôi nói hơi khó nghe, chỉ la do họ lo lắng cho tôi thôi, không có ý gì với cậu đâu!”
Tứ Hỉ nhìn tôi với vẻ không hài lòng, như thể tôi đã làm gì sai, còn Hoàn Tử thì cúi đầu không nói gì.
"Không cần, hiện tại tôi sống rất tốt, chỉ cần cậu không đến tìm tôi là được." Tôi gật đầu, di chuyển sang một bên, "Tôi gần như đã thu dọn xong mọi thứ rồi, những thứ còn lại hai ngày sau tôi sẽ quay lại thu dọn sau."
Cố Hợp Yến nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ, muốn nắm lấy tay tôi, khi nhìn thấy tôi muốn rời đi, nước mắt cô ấy trực tiếp rơi xuống: “Cậu vẫn không chịu tha thứ cho tôi phải không? Nếu c6a5u có yêu cầu gì cứ nói, tôi sẽ giúp cậu, Ny Ny mau về đi!”
"Điều này có gì sao? Chúng ta đều là bạn cùng lớp, cậu giúp tôi một chút? Đừng ích kỷ như vậy, được không!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận