“Vẫn còn trẻ người non dạ quá, ai mà chẳng sống như vậy. Đợi sau này trải đời nhiều rồi, cuối cùng sẽ thấy người hiện tại là tốt nhất, lúc đó có mà hối hận.”
Tương lai tôi có hối hận hay không thì không biết, nhưng nhìn thấy cô nàng tai thỏ xông vào văn phòng chúng tôi gào lên: “Bảo Tống Chi Niên ra đây.”
Tôi bắt đầu hối hận, có phải mình đã quá khoan dung với họ rồi không?
8
“Tống Chi Niên, cô không giữ được đàn ông thì trách tôi à, tại sao lại hủy hoại tôi?”
Cô nàng tai thỏ thấy tôi liền lao tới, nhưng trước khi tay cô ta chạm vào tôi đã bị tôi giữ chặt lại. Cô ta cố sức giãy giụa nhưng không thoát ra được, miệng phun lời tục tĩu.
“Chả trách Hứa Ngôn tìm tôi, người gì mà khỏe như trâu chẳng có chút nữ tính nào, đáng thương thật.”
Ánh mắt tôi lạnh đi, nhưng khóe miệng lại cười.
“Người đàn ông dễ dàng bị cô dụ lên giường như vậy, tôi vứt đi còn không kịp, có gì mà đáng tiếc.”
Nụ cười của cô ta cứng đờ trên mặt.
“Cô có gì mà đắc ý, nếu tôi cũng như cô, có học vấn, gia đình điều kiện tốt, Hứa Ngôn cưới ai còn chưa chắc đâu.”
Tôi nhắm mắt lại. Gia giáo nhà tôi tốt, không có nghĩa là tôi dễ bị bắt nạt.
Trước đây không tìm cô ta, là vì cô ta không xứng, nhưng bây giờ…
Tôi dùng hết sức lực toàn thân quật cô ta ngã xuống đất, giẫm lên bàn tay định đánh tôi của cô ta. Sắc mặt cô ta trắng bệch trong giây lát, đáy mắt thoáng qua vẻ sợ hãi.
“Nếu không có Hứa Ngôn, chúng ta đến người dưng cũng không phải. Người cô nên tìm không phải là tôi. Có lần sau nữa, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết.”
Sau khi cô ta chạy trối chết, chân tôi vẫn còn run. Ánh mắt của đồng nghiệp xung quanh khiến mặt tôi nóng bừng.
Hơn hai mươi năm thuận buồm xuôi gió, tất cả những điều tồi tệ và đau khổ trong cuộc đời tôi đều bắt nguồn từ sự phản bội của Hứa Ngôn.
Đặc biệt là khi thấy Hứa Ngôn như một con rùa rụt cổ trốn sau đám đông xem hết mọi chuyện mà không hề lộ diện, bao nhiêu căm hận tích tụ bỗng bùng nổ hoàn toàn vào khoảnh khắc này.
“Hứa Ngôn, là đàn ông thì dứt khoát lên.”
Anh ta cứng người đứng sau đám đông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-th-c-a-anh-ta&chuong=5]
Lúc này các đồng nghiệp mới phát hiện ra anh ta, đồng loạt nhường đường.
Anh ta không thể tránh né, cúi đầu bước tới, giọng nói khó xử.
“Niên Niên, chúng ta tìm chỗ khác nói chuyện.”
Tôi cười lạnh: “Nói ở đây luôn đi. Anh ngoại tình, tôi chia tay. Tình nghĩa mười năm, không thể vui vẻ chia tay thì cũng đừng làm nhau ghê tởm nữa, được không.”
Mặt anh ta lúc xanh lúc trắng, ấp úng hồi lâu, mới thốt ra một câu: “Em lúc nào cũng thế, được lý không tha người. Em có bao giờ nghĩ tại sao anh lại ngoại tình không?”
9
“Em trắng đen rõ ràng, đúng là đúng, sai là sai, chuyện gì cũng không có đường lùi, gặp vấn đề luôn nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết, hoàn toàn không cân nhắc yếu tố tình cảm. Anh thậm chí không biết, em chọn anh rốt cuộc là vì em yêu anh, hay là lựa chọn tối ưu sau khi cân nhắc lợi hại.”
Tôi chết lặng, không nói nên lời, chưa bao giờ nghĩ anh ta lại nghĩ về tôi như vậy.
Lời vừa nói ra, anh ta như thể đã chịu đựng quá đủ ấm ức, ôm đầu ngồi thụp xuống, tuôn ra như trút đậu, chẳng còn gì để mất.
Thời cấp ba, mẹ anh ta muốn anh ta thi trường quân đội, nhưng anh ta vì muốn ở bên tôi, đã từ bỏ ước mơ bao năm để thi cùng trường đại học với tôi, dẫn đến công việc bây giờ lẹt đẹt.
Thời đại học, anh ta muốn học thạc sĩ, tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp ở lại trường làm giảng viên đại học, nhưng tôi tốt nghiệp chỉ muốn đi làm, anh ta vì muốn cùng tôi bước vào xã hội, đành phải từ bỏ, dẫn đến công việc bây giờ lẹt đẹt.
Sau khi tốt nghiệp, anh ta muốn về quê thi công chức, nhưng tôi không về, tôi muốn ở lại thành phố lớn thực hiện ước mơ làm nhà báo của mình, anh ta vì muốn ở bên tôi, lại một lần nữa từ bỏ, dẫn đến công việc bây giờ lẹt đẹt.
“Ở bên nhau mười năm, em đã làm gì cho anh, em đã làm gì cho chúng ta? Em có biết không, anh rất mệt mỏi. Anh ngoại tình cũng là vì anh muốn thư giãn một chút, thế cũng sai sao?”
Tôi vẫn luôn cho rằng tình yêu vốn không có lời giải, tôi đường hoàng trả giá cho mười năm rung động của mình, không liên quan đến bất kỳ ai.
Tôi có thể thẳng thắn chấp nhận sự phản bội của anh ta, quay người bước đi, nhưng tôi không ngờ rằng, trong mắt anh ta, tính cách lại là tội lỗi nguyên thủy của tôi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận