Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Chu Sa

Chương 8: Thật hay thách chết tiệt.

Ngày cập nhật : 2025-11-14 16:36:27

Thời gian một năm nói ngắn cũng không ngắn, nói dài thì cũng chỉ chớp mắt một cái là qua.
Trước khi tốt nghiệp đều sẽ tổ chức một bữa tiệc tự tổ chức. Trước giờ tôi không thích đi những nơi quá náo nhiệt, nhưng thật sự không chống lại được sự nhiệt tình mời mọc của họ.
Thật kỳ lạ, rõ ràng thường ngày tôi rất ít nói, cũng không thân thiết với những người này lắm, thậm chí phần lớn đều chỉ là quen biết sơ sơ, có thể nói là nhìn quen mắt. Nhưng vì sao họ lại nhiệt tình yêu cầu tôi nhất định phải tham gia bữa tiệc chứ?
Mãi tới sau này tôi mới biết được – họ thích Thời Bất Đãi.
Đây là chuyện rất bình thường, dù sao thì Thời Bất Đãi cũng ở trong câu lạc bộ kịch, hơn nữa còn xinh xắn đáng yêu, rất dễ lấy được trái tim của các chàng trai trẻ.
Nếu tôi không thích Uý Từ, có lẽ tôi cũng sẽ muốn theo đuổi Thời Bất Đãi.
Thời Bất Đãi có một người bạn trai tên “Uý Từ”, tôi lại là anh em tốt như hình với bóng với Uý Từ, nên họ muốn mượn tôi để gây khó dễ cho cặp đôi này một chút.
Cũng chính là muốn cho Uý Từ xấu hổ một lần.
Tôi thường không để ý tới những việc này, dĩ nhiên cũng không nghĩ quá nhiều, tới lúc đi tham dự mới biết mình bị mắc bẫy.
Nhưng họ muốn nhắm vào Uý Từ, sao lại kéo theo cả tôi?
Chẳng lẽ tôi khó ưa tới nỗi ai nhìn cũng ghét sao?
Buổi tụ tập được tổ chức trong một phòng riêng ở KTV. Căn phòng rất rộng, trên bàn bày đầy rượu.
Số lượng nam nữ cũng không quá chênh lệch, tổng cộng có khoảng mười mấy người. Họ tụ tập ở bên nhau chơi đùa rất vui vẻ, còn tôi chỉ ngồi trong một góc sô pha, lặng lẽ uống nước chanh mà thôi.
Dường như dù ở trong bất kỳ hoàn cảnh xã giao nào, tôi cũng là người lạc long.
Uý Từ cũng có thể hoà vào với họ, chuyện này với cậu ấy mà nói quá dễ dàng.
Tôi thường thích sự yên tĩnh, không bị ai quấy rầy, một mình một chỗ cũng rất tốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/chu-sa&chuong=8]

Nhưng thỉnh thoảng tôi cũng thấy hâm mộ Uý Từ, hâm mộ cậu ấy có thể quen biết nhiều bạn bè, dù là ai cũng có thể chơi đùa vui vẻ.
Họ chơi những trò tôi không biết chơi, cũng không muốn học, nên tôi chỉ đứng bên cạnh nhìn.
Mỗi lần Thời Bất Đãi chơi thua bị phạt rượu, Uý Từ thân là bạn trai đều sẽ chủ động đứng ra, uống hết ly rượu thay cho Thời Bất Đãi.
Rượu họ uống có nồng độ cồn rất thấp, tửu lượng của Uý Từ lại không tồi nên mấy ly rượu này với Uý Từ mà nói hệt như uống nước lọc vậy.
Bỗng có một người đề nghị: “Hay là chúng ta chơi nói thật hay mạo hiểm đi!”
Một người khác quay qua nhìn tôi: “Cái này chắc Trình Trúc biết chơi nhỉ? Cậu có muốn chơi cùng không?”
Cậu ta cười vô cùng ôn hoà, nhưng tôi luôn cảm thấy nụ cười của cậu ta có phần gian xảo, hệt như một con cáo già vậy.
“Được rồi.” Tôi đặt ly xuống, ngồi dịch qua đối diện với Uý Từ.
“Tớ nói trước nhé, nếu từ bỏ sẽ phải phạt năm ly rượu.” Cậu ta lấy ra một bình rượu có nồng độ cực cao.
Loại rượu này tôi chỉ uống hai ly là nằm rồi.
Tôi nuốt một ngụm nước bọt, âm thầm cầu nguyện đừng dính mình.
Họ chọn người bằng phương thức bài poker, ai bốc được con Át Rô sẽ phải lựa chọn nói thật hay mạo hiểm.
Tôi rất “May mắn”, mới ván đầu tiên đã bốc phải con Át Rô.
Bởi vì luôn có cảm giác họ muốn hại tôi, nên tôi lựa chọn “Nói thật lòng”.
“Lần rung động gần đây nhất là khi nào?”
Vấn đề này cũng khá quen thuộc, xem ra họ không định khiến tôi xấu hổ ngay ván đầu tiên.
“Không nhớ rõ, chắc là hai ba năm trước rồi.”
Uý Từ bỗng ngẩng đầu lên nhìn tôi, đúng lúc tôi cũng đang nhìn cậu ấy. Trong khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, tôi không hề tránh đi, thoải mái đón nhận ánh mắt cậu ấy, tham lam hưởng thụ cảm giác được Uý Từ nhìn chằm chằm.
Không biết sau này khi nào mới được nhìn cậu ấy như vậy, dĩ nhiên phải thoải mái nhìn cho đủ.
Có người cảm thán: “Hai ba năm trước? Lâu vậy à? Chẳng lẽ sau đó cậu không rung động với ai nữa sao?”
“Không có, tớ là người khá chung tình.”
“Ý là cậu có người mình thích rồi? Xong rồi, lại có nhiều cô gái tan nát cõi lòng rồi.”
Tôi chỉ mỉm cười nhạt.
Uý Từ ngạc nhiên nói: “Sao tớ không biết cậu đã có người mình thích rồi?”
“Chuyện cậu không biết nhiều lắm, không phải chuyện nào cậu cũng phải biết.”
Thời Bất Đãi ở bên cạnh cười nói: “Mau mau, chơi tiếp đi.”
Mấy ván sau tôi không trúng, nhưng mấy thứ như bài poker quá dễ bị người ta tác động vào. Quả đúng như tôi dự đoán, ở ván thứ 5 Uý Từ bị chọn.
Uý Từ chọn thử thách.
Vốn tưởng họ sẽ không cho đề khó, không ngờ họ lại trực tiếp bảo Uý Từ hôn tôi.
Mặt tôi là Thời Bất Đãi đều tái đi, chỉ có Uý Từ là đỏ bừng mặt như tên ngốc.
Hoá ra họ tính kế ở chỗ này.
Tôi lập tức muốn từ chối, nhưng vừa mới đứng dậy đã bị họ trêu chọc ấn xuống.
“Chơi trò chơi thôi mà, chẳng lẽ Uý Từ không chơi nổi cái này sao?”
Giờ phút này tôi rất muốn mắng người.
Thật hay thách chết tiệt, rõ ràng là một nước đi thâm độc!
“Được rồi, hôn thì hôn.”
Uý Từ uống say rồi à? Ngay cả chuyện như vậy cũng chịu?
Nếu những người đang ngồi đây là thanh thiếu niên thì dễ nói, suy nghĩ của họ cũng không quá phức tạp.
Nhưng họ đều là người đã hai mấy tuổi sắp bước chân vào xã hội, sao có thể không hiểu loại chuyện này chứ.
Huống chi người bạn gái chính quy là Thời Bất Đãi còn đang ở đây!
Nhìn mặt Uý Từ càng lúc càng tiến sát lại, tôi ngửi thấy một mùi rượu thoang thoảng.
Cùng với mùi hương trong mơ mà tôi ngày đêm nhung nhớ.
Điên rồi, đều điên cả rồi.
Mọi chuyện đã vượt quá suy đoán của tôi.
Tôi ra sức giãy dụa, đẩy Uý Từ ra: “Tớ không chơi nữa, tớ đi trước đây.”
Uý Từ bị tôi đẩy qua một bên, có hơi bất mãn nhìn tôi.
Tôi cầm ly rượu lên: “Là tớ sai, tớ thay cậu ấy uống ly rượu này.”
Rượu cay làm cho yết hầu tôi nóng rực như bị bỏng. Sau khi uống xong năm ly rượu, tôi có cảm giác dạ dày tôi lại bắt đầu đau. Nhân lúc men say còn chưa dâng lên, tôi nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi đó, cũng không thèm quan tâm bất kỳ ai nữa.
May mắn thay nơi này khá gần trường học, tôi cố gắng chống đỡ để không ngã gục trên đường. Dạ dày đau như có một cái máy xay thịt bên trong, khiến tôi không thể nào đi nổi.
Xem ra uống rượu là chuyện nguy hiểm tới tính mạng của tôi.
Khi đã uống thuốc xong và nằm lên giường, dạ dày vẫn đau quặn từng cơn.
Lâu rồi chưa bị đau, hoá ra là tích cóp lại để phát tác trong một lần.
Sau khi quen dần với cơn đau, tôi mơ màng ngủ thiếp đi. Nhưng trong mơ vẫn không được yên, tôi lại mơ thấy chuyện vừa xảy ra.
Những tiếng ồn xung quanh trở nên chói tai một cách kỳ lạ, mặt họ cũng mơ hồ không nhìn rõ. Nhưng Uý Từ trước mắt lại trở nên vô cùng rõ ràng, ngay cả tiếng hít thở của cậu ấy cũng bị phóng đại lên vô hạn.
Tôi rất muốn hôn cậu ấy.
Nhưng sự tồn tại của Thời Bất Đãi khiến tôi phải kiềm chế lại ý định của mình.
Thời Bất Đãi là một cô gái tốt, cô ấy xứng với Uý Từ nhất trên đời. Tôi không thể vì suy nghĩ lầm lỗi của mình mà phá hỏng tình cảm của họ.
Đẩy cậu ấy ra là việc duy nhất tôi có thể làm cho Uý Từ.

Bình Luận

0 Thảo luận