Một trong những yêu cầu để qua cửa phó bản chính là tìm được Nhậm Viễn Tinh, không ngờ mới ngày đầu vào phó bản, cô đã phát hiện được manh mối về đối phương.
Giang Lê Nguyệt chú ý thấy giọng điệu khác thường của dì quản lý ký túc khi nhắc đến phòng 415, cô giả vờ tò mò mà hỏi:
"Chị ơi, phòng 415 có gì đặc biệt sao?"
"415 thì cũng không có gì, mấy đứa trong phòng đều khá ngoan. Chỉ là... phòng 414 kế bên..." dì quản lý ký túc nói đến đây thì đột ngột dừng lại.
Giang Lê Nguyệt lập tức ý thức được đây có thể là thông tin then chốt, bèn vội vàng hỏi tiếp:
"414 thì có vấn đề gì ạ?"
"Không có gì, chỉ là có mấy đứa học sinh hơi nghịch ngợm thôi." Dì quản lý ký túc nói qua loa, rồi nhanh chóng đổi chủ đề:
"Thôi, muộn rồi, em mau về phòng nghỉ đi."
Nói xong bà liền đưa chìa khóa phòng cho cô.
Giang Lê Nguyệt nhận ra bà không muốn nhắc đến chuyện này nên cũng không ép, có được chút manh mối thế này đã là tốt rồi.
Cô thuận theo lời bà, cười chào:
"Cảm ơn chị nha, mai mình nói tiếp bí quyết dưỡng da của chị nhé."
"Ừ." Dì quản lý ký túc vui vẻ gật đầu, còn kéo tay cô thật nhiệt tình, "Có ai làm ồn không cho em ngủ thì nhớ báo chị."
Rời khỏi dì quản lý ký túc đầy nhiệt tình, Giang Lê Nguyệt cầm chặt chìa khóa bước lên lầu.
Đèn hành lang vẫn mờ tối như cũ, dãy hành lang hun hút, chỉ có ánh trăng chiếu vào một chút sáng. Giang Lê Nguyệt nghe thấy có ai đó đang khóc.
Cô không để ý, chỉ lẩm nhẩm đếm từng tầng, đi lên tầng bốn để tìm phòng mình. Khi ngang qua phòng 414, bước chân cô thoáng dừng lại.
Tiếng khóc dường như phát ra từ 414.
Nhưng nghĩ đến giọng điệu đầy ẩn ý của dì quản lý ký túc, Giang Lê Nguyệt cũng không định thăm dò vào lúc này, mà mở cửa phòng 415.
Cửa vừa mở ra, hai gương mặt trắng bệch y hệt nhau lập tức dí sát lại:
"Xin chào, bạn cùng phòng mới."
"Xin chào." Giang Lê Nguyệt thân thiện đáp lại.
Hai nữ quỷ kia thấy cô không hề bị dọa sợ, còn sững ra một chút, rồi cố ý dí sát lại trêu chọc:
"Ồ, bạn cùng phòng mới, đồ của cậu hình như rơi kìa."
Nghe vậy, Giang Lê Nguyệt cúi xuống nhìn. Một cái đầu đầy máu đang lăn lóc ngay dưới chân.
Cái đầu đó ngước mắt nhìn cô, còn ác ý nhếch miệng cười, khóe môi rách toác đến tận mang tai:
"Xin chào, bạn cùng phòng mới."
Nói xong liền chờ xem dáng vẻ Giang Lê Nguyệt hét toáng lên vì sợ hãi.
Khoảng một giây yên lặng, Giang Lê Nguyệt mới cúi người, mỉm cười chào lại:
"Xin chào."
Rồi cô còn bế cái đầu đó lên, nhẹ nhàng vỗ lên đỉnh đầu nó, dịu dàng khuyên nhủ:
"Mặt đất lạnh lắm, cậu không nên nằm dưới đó đâu."
Khuôn mặt cái đầu kia lập tức đỏ bừng, lắp bắp đáp:
"C-cảm ơn."
"Không có gì, dù sao chúng ta cũng sẽ phải sống chung mà." Giang Lê Nguyệt nheo mắt cười, giọng điệu thân thiện.
Ba nữ quỷ nhìn nhau, trong lòng đồng loạt gào thét: Đây chắc chắn là thiên sứ rồi!
Bạn cùng phòng mới của bọn họ, nhất định là thiên sứ chứ còn gì!
【Lại có quỷ bị chinh phục rồi, vợ tôi đúng là ai cũng thích】
【Cười xỉu, mấy người mà thấy dáng vẻ Nguyệt Nguyệt khen cô giáo và dì quản lý thì đừng mơ dọa được cô ấy】
【Tui cũng muốn được Nguyệt Nguyệt xoa đầu, phó bản sau nhất định phải đăng ký!】
【Ngán cảnh người chơi hét loạn vì bị hù rồi, xem Nguyệt Nguyệt ung dung đi trêu quỷ vui hơn nhiều】
【Chuẩn luôn, xem càng ngày càng mê, chứ mấy cái dọa dẫm lặp lại hoài có gì hay đâu】
Ba cô bạn cùng phòng mắt lấp lánh nhìn Giang Lê Nguyệt.
"Tôi có thể vào trong chưa?"
Thấy họ đứng im không nhúc nhích chắn ngay cửa, Giang Lê Nguyệt nhắc khéo:
"Muộn rồi, không đi ngủ thì dì quản lý ký túc sẽ giận đó. Dì ấy còn bảo tôi nhắc những ai không ngoan mà."
Nghĩ đến dáng vẻ dữ tợn của dì quản lý, ba nữ quỷ không khỏi rùng mình.
Hai người còn đủ cơ thể vội vàng lùi ra, nhường lối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/livestream-chay-tron-bi-boss-benh-hoan-truy-uoi-en-khoc&chuong=9]
Còn cái đầu trong tay Giang Lê Nguyệt thì lưu luyến dụi vào tay cô vài cái rồi mới "cộp cộp cộp" lăn như quả bóng trở về cơ thể ở gần đó, cố gắng đặt lại cái đầu lên cổ.
Thấy vậy, khóe môi Giang Lê Nguyệt cong cong.
Quả nhiên, dù trong phó bản, quái vật cũng phải tuân theo quy tắc.
Không chỉ người chơi là học sinh, mà cả quái vật cũng là học sinh -- bọn họ cũng sợ quản lý ký túc.
Giang Lê Nguyệt bình tĩnh bước vào phòng, cánh cửa sau lưng tự động đóng lại.
Bên trong tối đen, chỉ có ánh trăng lờ mờ hắt vào, lộ ra chút dáng vẻ bố cục phòng.
Ký túc xá có bốn chiếc giường tầng, loại trên giường dưới bàn, trông hơi cũ.
Giang Lê Nguyệt đứng ở cửa nhìn một vòng, lập tức thấy giường số 4 bên trái cạnh ban công là giường của mình.
Cô đang định bước tới thì bị một bàn tay trắng bệch kéo lại -- chính là cô bạn lúc nãy làm rơi đầu.
Giang Lê Nguyệt thấy cô ta vẻ mặt chột dạ, còn hai người kia thì len lén nhìn, không dám đối diện với cô.
Bạn cùng phòng kéo cô thì thào:
"Bạn mới... giường của cậu còn chưa dọn, giờ chưa nằm được. Hay là... để bọn tớ dọn dẹp giúp cậu nhé."
Nói rồi, hai chị em sinh đôi kia vội chạy tới giường số 4.
Giang Lê Nguyệt thấy rõ ràng bọn họ moi ra từ giường cả đống tóc rối, một cánh tay đầy máu, còn có cả ga trải giường nhuốm máu đỏ.
... Quả thật là một phần quà gặp mặt hoành tráng.
Cô mở mang tầm mắt, chắc chắn đây là "đặc sản" mà ba cô bạn quỷ cùng phòng chuẩn bị cho mình. Nếu không chuẩn bị tâm lý mà nằm lên thì chắc chắn...
Dù Giang Lê Nguyệt không sợ quỷ, cô cũng thấy hơi rùng mình.
"Chút nữa... chút nữa là dọn xong thôi." Cô bạn kéo cô ngại ngùng quay mặt đi, lại nhỏ giọng cầu xin:
"Nhưng mà... cậu tuyệt đối đừng mách dì quản lý nhé."
Giang Lê Nguyệt hiểu, thái độ họ dành cho cô ngoài tác dụng của quầng sáng "Quỷ kiến quỷ ái", còn do lúc mới vào cửa cô đã nhắc đến dì quản lý ký túc.
Khó trách dì quản lý bảo rằng phòng 415 toàn mấy đứa nhát gan.
"Không sao đâu." Giang Lê Nguyệt giả vờ như không thấy cảnh trên giường, thản nhiên để họ dọn dẹp giúp.
Nhân lúc họ bận bịu, ba người tự giới thiệu một lượt.
Người vừa rơi đầu tên là Chúc Hoan, còn hai chị em sinh đôi thì tên Chu Mỹ và Chu Lệ, bọn họ đều không phải học sinh lớp 1.
Giang Lê Nguyệt nhân cơ hội hỏi thăm về phòng 414, nhưng cả ba đều lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt:
"Bọn tôi... hình như không nhớ gì cả."
Cô không rõ đây có phải hiệu ứng sau khi biến thành quỷ không, đành tạm gác lại.
Chẳng mấy chốc, giường số 4 đã được Chu Mỹ và Chu Lệ trải lại sạch sẽ, ba quỷ một người đều lên giường ngủ.
Nửa đêm, một bóng đen lặng lẽ trèo vào từ cửa sổ phòng 415.
Bùi Tịch si mê nhìn gương mặt đang ngủ yên của Giang Lê Nguyệt, cúi người ôm chặt lấy cô, bóng sương đen trên người cậu bao lấy từng tấc da thịt lộ ra ngoài.
Như một sinh vật trong bóng tối đang ôm trọn báu vật quý giá nhất, tuyệt đối không cho kẻ khác nhòm ngó.
Nguyệt Nguyệt không nói rằng bạn bè không thể ôm nhau... hơn nữa cô đang ngủ, chắc cũng không biết. Ôm một cái chắc không sao đâu nhỉ?
Nghĩ thế, Bùi Tịch càng ngang nhiên ôm chặt hơn.
Ba nữ quỷ trong phòng 415 vừa thấy cậu vào đã sợ đến co rúm, ôm nhau run lẩy bẩy ở góc ban công.
Bọn họ cũng muốn dính lấy cô bạn dễ thương này lắm chứ.
Nhưng... thôi, đáng sợ quá, không dám đâu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận