Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LiveStream Chạy Trốn, Bị Boss Bệnh Hoạn Truy Đuổi Đến Khóc

Chương 55: Kỷ Lâm

Ngày cập nhật : 2025-11-05 13:28:40
Giang Lê Nguyệt dỗ dành xong Chu Dữ Lâm, rồi mới cùng anh đi đến phòng ngủ chính ở tầng ba.
Phòng ngủ chính là kiểu giường lớn mang phong cách châu Âu. Ngay chính giữa giường, thi thể của Lục Trác Khải quả nhiên đang nằm ngửa.
Đôi mắt hắn vẫn trợn trừng, ngực bị rạch mở, nội tạng biến mất không còn, tám chín phần là bị Hầu Ngũ - sau khi bị quái vật ký sinh - ăn sạch.
Cái chết này gần như giống hệt Chu Minh.
Vậy rốt cuộc Kỷ Lâm đã làm gì?
Giang Lê Nguyệt cũng không thấy ngại, cô khom người định lật thi thể Lục Trác Khải để xem.
Nhưng lại bị Chu Dữ Lâm nắm chặt tay kéo lại.
Cô nghiêng đầu nhìn, gương mặt anh vẫn vô cảm, nhưng sự cố chấp lại hiện rõ: anh không hề muốn cô chạm vào thi thể Lục Trác Khải.
Nếu là người khác, Giang Lê Nguyệt chắc chắn đã một cước đá bay.
Nhưng ánh mắt Chu Dữ Lâm nhìn cô lại quá mức chấp niệm và cuồng si.
Hơn nữa, anh còn đang lạnh mặt, nghiêm túc nhìn cô bằng gương mặt tinh xảo tuấn mỹ đến mê người.
Sắc đẹp quả thực chí mạng. Đã là người đàn ông do chính mình chọn, cô còn có thể làm gì khác? Cưng chiều thôi.
"Được được được, em không chạm." Giang Lê Nguyệt trợn mắt lườm anh đầy nũng nịu.
Dù sao, nếu không tìm được manh mối, sớm muộn gì cô vẫn phải chạm vào. Chu Dữ Lâm cũng không thể thật sự làm gì cô được. Nghĩ vậy, Giang Lê Nguyệt thoáng mang theo chút tâm lý "xem anh có thể làm gì em".
Cô quay đầu nhìn lại thi thể của Lục Trác Khải.
Đêm qua Kỷ Lâm không muốn hắn chết, hẳn là vì muốn lấy được từ hắn một thứ gì đó khi còn sống.
Hoặc là có chuyện gì, chỉ khi hắn còn sống mới làm được.
"Có lẽ tên đó nắm giữ thông tin nào đó mà Kỷ Lâm muốn biết." Chu Dữ Lâm mở lời, đưa ra một hướng suy nghĩ mới. "Đêm qua cô ta đã biết rồi, nên hôm nay mới mặc kệ hắn chết."
"Thậm chí thông tin đó, có thể ngay cả Lục Trác Khải cũng không ý thức được nó quan trọng." Giang Lê Nguyệt thuận theo suy luận của anh, nghĩ ra nhiều hơn.
Nếu nói Lục Trác Khải biết gì thêm về biệt thự Huyết Nguyệt , vậy chỉ có thể là hắn đã cùng Hầu Ngũ đến nơi này trước.
Dù sao nơi này vốn do Hầu Ngũ chọn, Lục Trác Khải chẳng qua là đi theo.
Nói cách khác, bọn họ có khả năng từng đến đây từ trước.
Lúc ấy, Hầu Ngũ còn bảo rằng nhờ chuyến đi này Lục Trác Khải có thể theo đuổi "nữ thần" Kỷ Lâm.
Nghĩa là vốn dĩ Kỷ Lâm không hề để mắt đến Lục Trác Khải, nhưng có lẽ cô ta nhìn thấy trên người hắn có thứ gì đó liên quan tới biệt thự Huyết Nguyệt, mới tỏ ra "có hứng thú".
"Cổ tay Lục Trác Khải... có phải từng đeo đồng hồ không?" Giang Lê Nguyệt bỗng nhớ ra điều gì, ánh mắt rơi xuống cổ tay trống trơn của hắn.
Cô nhớ lúc mới bước vào biệt thự, Lục Trác Khải đã nhìn thời gian trên cổ tay.
Nhưng giờ đây, cổ tay hắn chẳng còn gì.
Chiếc đồng hồ rõ ràng đã bị lấy đi.
Kỷ Lâm chính là người cầm nó. Và rất có thể, cô ta còn moi được từ miệng Lục Trác Khải nguồn gốc của chiếc đồng hồ.
Khi thông tin đã có, hắn cũng chẳng còn giá trị sống.
Giang Lê Nguyệt lập tức hiểu ra.
Cô xoay người, ôm cổ Chu Dữ Lâm, hôn chụt một cái: "Ông xã, anh thông minh quá!"
Chu Dữ Lâm bị sự nhiệt tình bất ngờ làm cho hoảng loạn, hai tay vội che mặt, ngượng ngùng, còn định lắp bắp nói gì đó.
Nhưng Giang Lê Nguyệt đã nhanh chóng thoát khỏi vòng tay anh, hào hứng chạy quanh phòng ngủ chính lục soát manh mối.
Chỉ để lại Chu Dữ Lâm ngẩn ngơ đứng một chỗ, mắt dõi theo cô, dáng vẻ ngốc nghếch.
【Hahahaha Chu cún bị vợ xài xong vứt rồi】
【Được Nguyệt Nguyệt xài đã là vinh hạnh rồi】
【Chu Dữ Lâm: tình yêu đến nhanh mà đi cũng nhanh】
【Nguyệt Nguyệt mãi mãi yêu nhất là phó bản, đàn ông chỉ là đồ trang trí】
【Xem ra Kỷ Lâm có vấn đề lớn rồi...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/livestream-chay-tron-bi-boss-benh-hoan-truy-uoi-en-khoc&chuong=55]

rõ ràng là vì biệt thự Huyết Nguyệt mà đến】
Giang Lê Nguyệt không hề biết Chu Dữ Lâm đang hụt hẫng.
Cô lục lọi khắp tủ trong phòng ngủ, chẳng bao lâu tìm thấy một chiếc hộp gỗ nhỏ dưới đáy tủ quần áo.
Hộp có khóa, nhưng cô lười tìm chìa, đặt thẳng xuống chân, dùng lực giẫm mạnh.
"Rắc" một tiếng, hộp vỡ, để lộ một xấp ảnh cũ kỹ.
Ảnh rõ ràng đã tồn tại nhiều năm, bị ném bừa trong hộp.
Tấm đầu tiên chính là ảnh chụp một gia đình năm người.
Năm người - ba mẹ, anh em trai gái, cộng thêm một đứa bé - cấu trúc này khiến Giang Lê Nguyệt lập tức liên tưởng tới gia đình năm người từng bị thảm sát ở biệt thự Huyết Nguyệt mà Lục Trác Khải từng nhắc tới.
Trong ảnh, hai bên là cặp vợ chồng trung niên. Người phụ nữ ôm một đứa trẻ sơ sinh trong lòng, còn chính giữa là anh trai chừng mười tuổi và em gái khoảng bốn, năm tuổi đang nắm tay nhau.
Người phụ nữ trông hiền hòa, đứa bé trong tay chưa tới một tuổi, mặt mũi phúc hậu.
Người đàn ông dáng vẻ thành đạt, phong thái nho nhã. Trên cổ tay ông ta lấp lánh một chiếc đồng hồ.
Dù ảnh đã cũ, không nhìn rõ kiểu dáng, nhưng đại khái là đồng hồ cơ cũ, trên mặt còn khảm mấy viên đá quý.
Giang Lê Nguyệt không nhớ rõ chiếc đồng hồ mà Lục Trác Khải từng đeo, nhưng theo trực giác, đó hẳn chính là chiếc trong ảnh.
Phông nền bức ảnh là trước đài phun nước ngoài biệt thự.
Lúc ấy biệt thự còn rất mới, chưa bị dây leo phủ kín như hiện giờ.
Xung quanh còn nhiều ảnh khác, đều chụp tại biệt thự. Có ảnh cả gia đình, có ảnh riêng từng người.
Nhưng theo thời gian, không khí trong ảnh dần trở nên khác lạ.
Người phụ nữ vốn dịu dàng, nay sắc mặt càng lúc càng khó coi, hốc mắt thâm quầng, khuôn mặt tái nhợt, dường như mắc bệnh nặng.
Cậu bé ban đầu hoạt bát, giờ trở nên u ám, mím chặt môi, đôi mắt đen thẳm lạnh lùng nhìn thẳng ống kính.
Cô bé còn nhỏ, biểu cảm chưa rõ ràng, nhưng cũng ủ rũ, chẳng còn nụ cười.
Chỉ có người đàn ông ngược lại càng phấn khích, ánh mắt khi nhìn ống kính lộ vẻ cuồng nhiệt.
Tất cả thay đổi đều bắt đầu từ khi họ chuyển vào biệt thự Huyết Nguyệt
Người cha vì chiếc đồng hồ thần bí mà dần dấn thân vào việc sưu tầm những cổ vật kỳ dị.
Từ đó ảnh hưởng tới cả tinh thần gia đình, cho đến khi một ngày bị cổ vật khống chế, biến thành quái vật mất kiểm soát, tàn sát cả nhà.
Giang Lê Nguyệt ngắm thật kỹ ảnh, ánh mắt bỗng dừng trên gương mặt xinh đẹp của người phụ nữ.
Trong đầu lóe lên tia sáng.
"Ông xã, anh có thấy Kỷ Lâm và người phụ nữ này... rất giống nhau không?" Cô kinh ngạc xoay đầu lại.
Chu Dữ Lâm vốn đứng ngay sau, nhân cơ hội ôm vai cô.
Đối diện đôi mắt sáng long lanh của cô, anh không do dự, gật đầu: "Giống."
Mùi trên người Kỷ Lâm rất giống tên trộm trước kia. Chu Dữ Lâm đã ngửi ra từ đầu, nên trong lòng càng thêm chán ghét, khẽ nhíu mày.
Được anh xác nhận, Giang Lê Nguyệt càng quan sát kỹ, quả nhiên phát hiện giữa hai người có năm, sáu phần tương tự.
Biệt thự Huyết Nguyệt xây đã hơn mười năm, còn Kỷ Lâm nhìn chỉ khoảng hai mươi tuổi.
Khả năng lớn nhất - cô ta chính là cô bé bốn, năm tuổi trong ảnh!
Giang Lê Nguyệt đưa mắt nhìn cô bé thắt bím trong bức ảnh, quả nhiên ẩn hiện vài nét của Kỷ Lâm.
Nhưng chẳng phải gia đình năm người trong biệt thự đều đã chết rồi sao?
Thì ra Kỷ Lâm mới là kẻ thoát chết, rồi vì lý do nào đó, lại quay về ngôi biệt thự từng sống khi còn nhỏ.
Mục đích của cô ta... rốt cuộc là gì?

Bình Luận

0 Thảo luận