Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LiveStream Chạy Trốn, Bị Boss Bệnh Hoạn Truy Đuổi Đến Khóc

Chương 43: Ai mời tới?

Ngày cập nhật : 2025-10-26 11:28:50
Khi máu hoàn toàn bao phủ lấy Trương Viện, dòng chất lỏng đỏ sẫm ấy lại từ từ thấm vào da thịt cô ta.
Một lúc lâu sau, cô ta mở mắt, trong mắt lóe lên một tia đỏ.
Khóe môi khẽ nhếch, gương mặt vốn bình thường lại có thêm vài phần quyến rũ yêu mị.
Khi góc máy trong phòng livestream chuyển đến cảnh này, khán giả thấy được đúng khoảnh khắc đó.
【Ơ cái gì đấy, livestream lại chiếu đâu thế, tui muốn xem couple nhỏ nhà tui cơ mà!】
【Đây là Trương Viện sao? Rõ ràng vẫn là khuôn mặt kia, mà khí chất hoàn toàn khác rồi.】
【Bị cái gì nhập thân rồi đúng không? Thành quái vật rồi hả?】
"Trương Viện" sờ lên gương mặt của mình, có vẻ không quá hài lòng, bĩu môi một cái, rồi nhìn quanh, sau đó mới thong thả rời khỏi thư phòng.
Cô ta chậm rãi bước xuống cầu thang, vừa xuống thì chạm mặt Lục Trác Khải.
Lục Trác Khải coi như vận khí tốt, không bị Chu Minh đuổi kịp. Nhưng chạy loạn trong bóng tối một hồi, cũng chẳng khác gì chật vật thảm hại.
Hắn nhớ lại cảnh vừa quay đầu thấy Chu Minh biến thành quái vật, trong lòng bắt đầu hối hận vì đã nghe theo kế quái đản của Hầu Ngũ.
Sớm biết vậy thì đã tắt cái máy gây nhiễu tín hiệu kia đi, gọi người đến cứu rồi!
Nhà hắn vốn cũng có chút tiền, căn bản không cần thiết vì danh tiếng mà vứt cả cái mạng!
Lục Trác Khải vừa chửi rủa, vừa chẳng còn chút phong độ công tử nhà giàu lúc mới đến Biệt thự Huyết Nguyệt.
Đúng lúc ấy, hắn ngẩng đầu, liền nhìn thấy Trương Viện.
Ngay khi ánh mắt hắn dừng trên cô ta đang đứng trên cầu thang, hắn lập tức giận dữ trách móc:
"Cô chạy loạn cái gì đấy, có biết chúng tôi tìm cô tốn bao nhiêu sức không hả?"
Trương Viện giọng run run, đáng thương nhìn hắn:
"Xin... xin lỗi, tôi lúc đó chỉ là quá sợ thôi."
Khoảnh khắc hai người nhìn nhau, trong mắt Lục Trác Khải cũng lóe lên một tia đỏ, sau đó ngay lập tức đổi thành vẻ quan tâm ân cần:
"Không sao, đều là lỗi của chúng tôi, không bảo vệ được em."
"Em không gặp nguy hiểm gì chứ?" Hắn chăm chú nhìn cô, ánh mắt nồng đậm như si tình.
Trương Viện khẽ lắc đầu: "Không... không có, chỉ là bị dọa sợ, đầu hơi choáng thôi."
"Vậy thì để anh bế em đi." Lục Trác Khải lập tức bày ra vẻ mặt lo lắng, thậm chí còn chủ động nắm lấy tay cô.
Lòng bàn tay lạnh lẽo, trơn nhớp, nhưng hắn lại dường như chẳng hề nhận ra, trong mắt toàn là tình ý.
【Ọe, tui muốn ói, cái thằng này sao mà ghê thế】
【Nói chứ, đều là tình tiết yêu đương trong phó bản thôi, mà cảm giác couple Nguyệt Nguyệt với chồng bả ăn hơn gấp vạn lần】
【Lục Trác Khải chắc bị khống chế rồi, nhưng mà sao bị khống chế rồi vẫn ghê tởm thế này】
【Ủa, ghép CP cũng phải nhìn mặt chứ, cái đôi này cho cảm giác như gã đàn ông dầu mỡ với bà yêu quái già ấy, ai mà ship nổi】
【Bình luận phía trên nói đúng y cảm nhận của tui luôn】

Bên này, Giang Lê Nguyệt vừa làm nũng với Chu Dữ Lâm thêm mấy câu, mới nhớ ra còn có Mã Lộ Lộ đang ngồi dưới đất.
Cô quay đầu lại, liền thấy Mã Lộ Lộ đang ôm gối ngồi xổm, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm về phía hai người họ, khóe miệng còn cong lên nụ cười... hơi quái lạ.
Bị quái vật dọa đến ngu người rồi à?
Giang Lê Nguyệt khách khí quan tâm: "Cô không sao chứ?"
"Hả?" Mã Lộ Lộ hoàn hồn, vội lắc đầu: "Không sao, không sao hết!"
Có càng nhiều càng tốt, cô ta còn thích xem nữa kìa!
Thấy Giang Lê Nguyệt nhìn mình bằng ánh mắt hơi kì quái, Mã Lộ Lộ mới nhận ra, bèn vội vàng đứng bật dậy.
Cô ta ngượng ngùng gãi đầu: "Chỉ là vừa nãy chạy mệt quá, chân hơi nhũn."
Chu Dữ Lâm phát hiện sự chú ý của Giang Lê Nguyệt bị người khác kéo đi, ánh mắt liền lạnh lẽo lướt qua Mã Lộ Lộ.
Hắn vẫn còn nhớ lúc cô ta vừa xuất hiện, đã định nhào về phía Giang Lê Nguyệt.
Đây là vợ hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/livestream-chay-tron-bi-boss-benh-hoan-truy-uoi-en-khoc&chuong=43]

Đám sâu bọ này xứng sao?
Ánh mắt hắn càng thêm âm u, lạnh thấu xương.
Mã Lộ Lộ rùng mình, vô thức rụt cổ lại.
Sao cứ có cảm giác ai đó đang nhìn chằm chằm mình nhỉ...
Ngay trước mặt, Giang Lê Nguyệt vẫn cười dịu dàng: "Không sao là tốt rồi. Cô có gặp ai khác không? Hình như chúng ta đều bị tách ra rồi."
Mà bên cạnh cô, người đàn ông cao lớn tuấn mỹ lại đang nghiêng mặt, không chớp mắt nhìn cô.
CP mỹ nhân mềm yếu X chó săn u ám thế này... đúng là quá hợp luôn!
Mã Lộ Lộ mắt sáng như sao, ngay lập tức quên sạch ánh mắt mang sát ý vừa rồi.
Mỹ nhân vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, giọng nói lại ngọt thế kia, cô ta sắp ghen tị với người đàn ông bên cạnh rồi đó huhu.
Mặt Mã Lộ Lộ đỏ bừng, một lúc sau mới nhớ tới câu hỏi của Giang Lê Nguyệt, vội lắc đầu:
"Không... không gặp ai cả, tôi cứ bị Chu Minh rượt suốt."
Lúc đó chỉ lo chạy thục mạng, còn nhớ được cái gì nữa.
"Không sao, đã gặp nhau rồi thì chắc cũng sẽ sớm gặp được những người khác thôi." Giang Lê Nguyệt nghiêng đầu, tay vẫn khoác lấy Chu Dữ Lâm, "Đúng không, chồng?"
Chu Dữ Lẫm chỉ ừ một tiếng trầm thấp.
Chỉ là trong đôi mắt sâu đen kia vẫn còn mang vài phần bất mãn.
Lần này hắn không gây khó dễ nữa, hơn nữa vốn dĩ hắn đã biết phương hướng của những người còn lại.
Có hắn dẫn đường, rất nhanh bọn họ đã lần lượt gặp được Viên Lạc và Bành Sơn, sau đó là Hầu Ngũ đang co ro trốn trong góc, len lén ngó xung quanh.
Trên đường đi, Giang Lê Nguyệt đã kể cho Mã Lộ Lộ nghe về suy đoán của mình quanh những món đồ sưu tầm trong biệt thự này.
Mã Lộ Lộ sau khi gặp ba người kia cũng lập tức kể lại cho họ.
Viên Lạc lấy từ trong ngực ra một tờ báo: "Có lẽ là thật, mọi người xem đi."
Trên báo viết về một nhà sưu tập nổi tiếng nổi điên, giết sạch cả nhà.
[Được biết trong nhà ông ta có hơn trăm món đồ sưu tầm thần bí. Theo bạn bè ông ta tiết lộ, ông từng khoe khoang rằng những món đồ này có sức mạnh kỳ dị. Vậy rốt cuộc có phải vì sưu tầm mà giết người...]
"Đám nhà giàu này đúng là rảnh quá mức." Bành Sơn ôm cánh tay, khó chịu lẩm bẩm.
Tối nay sau khi tận mắt thấy quái vật, anh ta cũng chẳng còn dám nghi ngờ gì về sự thật của Biệt thự Huyết Nguyệt nữa.
Có ngần ấy tiền, lại cứ phải đi sưu tầm mấy thứ kỳ quái này, tự rước họa vào thân.
"Chúng ta mò đến đây thám hiểm chẳng phải cũng rảnh rỗi lắm sao?" Giang Lê Nguyệt bật cười.
Đến giờ cô vẫn chưa hiểu nổi, tại sao "Chu Dữ Lâm nguyên bản" lại coi việc dẫn vợ đi thám hiểm nhà ma như quà tân hôn.
Còn cả nhóm mười người bọn họ nữa, cứ như mở đầu kinh điển của phim kinh dị: rõ biết nơi này nguy hiểm, vẫn lao đầu tới.
"Đúng rồi, là ai đề xuất đến Biệt thự Huyết Nguyệt thám hiểm nhỉ?" Giang Lê Nguyệt bỗng nhớ ra một vấn đề.
Bành Sơn đáp ngay: "Thì Lục Trác Khải chứ ai."
Bọn họ đều là được Lục Trác Khải mời qua mạng.
"Ý tôi là, ai chọn địa điểm này cơ." Giang Lê Nguyệt nghiêng đầu, ánh mắt dừng trên Hầu Ngũ - kẻ vẫn cầm máy quay lia lia khắp nơi.
Rõ ràng vừa rồi còn sợ hãi đến xanh mặt, giờ lại khôi phục bộ dạng bình thường.
"Anh chắc biết chứ?"
Dù sao trong số họ, người thân với Lục Trác Khải nhất cũng chính là Hầu Ngũ.
Chuyện này không có gì là bí mật, Hầu Ngũ nhớ lại một chút, rồi lắc đầu:
"Chỉ là dạo trước Lục ca bỗng gửi cho tôi mấy bản tin về Biệt thự Huyết Nguyệt, nói muốn tới đây thám hiểm thôi."
"Tôi còn thấy lạ, bình thường đi đâu toàn là do fan vote, mà truyền thuyết về Biệt thự Huyết Nguyệt cũng không nổi tiếng lắm. Không hiểu sao Lục ca lại nhất quyết chọn nơi này."
"Không ngờ chỗ này thật sự có quái vật... Xem ra lần này đúng là tới đúng chỗ rồi..."

Bình Luận

0 Thảo luận