Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Kỳ Môn Phong Thuỷ Đại Thiên Sư

Chương 45: Cấm thuật dân gian - Tam Thi Cản Tài (7)

Ngày cập nhật : 2025-11-13 15:45:08
Nữ nhân viên nhìn thấy con dơi đang bay tới, sợ hãi kêu la om sòm, bản năng chạy tán loạn khắp nơi, muốn tránh né không để bị con dơi chạm vào người.

Vì quá hoảng loạn, trong đầu chỉ nghĩ đến việc làm sao có thể tránh né con dơi, nữ nhân viên lúc này đã mất hết lý trí, bất cẩn lao ra giữa đường.

Cho dù nữ nhân viên có cố gắng tránh né như thế nào, cũng không thể né được con dơi kỳ lạ này, con dơi kia dường như có thể xuyên qua cơ thể cô.

Rõ ràng là nó đang chuẩn bị đậu xuống ngực, lại đột nhiên xuất hiện ở phía sau lưng.

Rõ ràng là định đậu xuống đầu, lại đột nhiên xuất hiện ở trên mặt, tất cả mọi thứ xảy ra trước mắt, thực sự quá mức kinh khủng đối với một người người phụ nữ.

Nữ nhân viên vừa nhảy vừa chạy, hai tay dùng sức khua khoắng vào đầu và mặt, trong miệng phát ra từng tràng thanh âm cực kỳ kinh hãi.

"Cứu với, có dơi, có dơi cắn người…"

Người đi đường trên phố nghe được tiếng kêu đều dừng bước, vẻ mặt nghi hoặc mà nhìn chằm chằm nữ nhân viên, nghĩ thầm người phụ nữ này có bệnh tâm thần gì chăng, đứng ở giữa đường mà la hét om sòm, ảnh hưởng tới việc lưu thông trên đường.

Rất nhiều người lúc này trên mặt lộ ra đầy vẻ chán ghét.

Do nữ nhân viên đi giày cao gót, lại còn đang nhảy loạn xạ trên đường, gót giày không may bị gãy, chỉ trong chốc lát liền mất thăng bằng, trực tiếp ngã xuống đất, cùng lúc đó có một chiếc xe hơi không chú ý lao tới.

Con dơi kia nhìn thấy nữ nhân viên ngã xuống đất, liền không tiếp tục tấn công cô nữa, mà bay thẳng về phía chiếc xe đang lao tới, thời điểm đâm vào chiếc xe, con dơi kia đột nhiên biến mất.

Đây là đường phố ở trong khu đô thị, tốc độ xe lưu thông chỉ cho phép tối đa 30 km/h, tốc độ lái xe cũng không nhanh lắm, tài xế lúc này mới nhìn thấy có người đang ngã ở trên đường phía trước, theo bản năng liền đạp phanh xe.

Kỳ lạ thay, chiếc xe tuy mới mua, lại đúng vào lúc này mất phanh, tài xế trong xe vô cùng hoảng loạn mà dùng hết sức lực toàn thân đạp phanh, thế nhưng cho dù hắn có cố gắng đạp phanh thế nào, cũng không thể khiến cho chiếc xe dừng lại.

Hắn chỉ có thể đứng nhìn chiếc xe trực tiếp đè lên người nữ nhân viên kia.

Kỳ lạ là, thời điểm bánh trước của chiếc xe đè qua chân của nữ nhân viên, bánh xe sau lại dừng hẳn trên chân cô, chiếc xe cũng vào lúc này đột nhiên tắt máy.

Bánh xe ô tô cứ thế đè nghiến lên chân người phụ nữ, tài xế rất muốn khởi động xe, thế nhưng cho dù hắn có cố gắng đến thế nào thì chiếc xe cũng không thể nổ máy, cũng không thể di chuyển dù chỉ là một ly.

Phía dưới chiếc xe lập tức vang lên thanh âm kêu thảm thiết của nữ nhân viên, không lâu sau vì quá đau đớn mà rơi vào trạng thái hôn mê.

Cảnh tượng này xảy ra, Vương Bân cùng Lý Thừa Phong đứng cách đó không xa đều có thể nhìn thấy rõ ràng, hắn rõ ràng là muốn chạy tới cứu nữ nhân viên kia, thế nhưng mọi chuyện xảy ra quá nhanh, chiếc xe kia chỉ trong thoáng chốc đã đè lên chân nữ nhân viên rồi.

Lý Thừa Phong vô cùng sửng sốt, ánh mắt mang chút sợ hãi nhìn vào tấm biển hiệu tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim, vừa rồi hắn đã nhìn thấy một con dơi tấn công nữ nhân viên đó, sau đó liền bay thẳng vào trong chiếc xe kia.

Hắn đã khai mở Thiên Nhãn, cho nên tin tưởng hai mắt mình không hề nhìn lầm.

Lúc này hắn mới nhận ra, việc nữ nhân viên kia đột nhiên sảy thai, cùng với nữ nhân viên này, vô cớ chạy ra giữa đường, bị xe đè lên chân, tất cả đều không phải là tai nạn, mà rất có thể là do Tam Thi Cản Tài Thuật trực tiếp gây ra.

Vương Bân cũng bị doạ cho giật mình, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, nhìn thấy nữ nhân viên bị bánh xe đè gãy chân, hắn cũng là hơi có chút xót thương, lộ ra vẻ nghi hoặc hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Người phụ nữ này có bệnh à, sao đột nhiên lại chạy ra giữa đường, còn la hét cái gì mà dơi dơi, làm gì có con dơi nào, rõ ràng là do cô ta tự mình la hét loạn xạ, còn chủ động nằm xuống đất cho xe đè lên, đây không phải là đang tự tìm chết sao?"

Lý Thừa Phong hơi có chút nhíu mày, nói ra suy đoán trong lòng: "Tất cả những chuyện này chắc là do Tam Thi Cản Tài Thuật gây ra."

"Không thể nào, Tam Thi Cản Tài Thuật không phải là chỉ có thể chặn đứng tài vận người khác sao, sao lại còn có thể khiến người ta hoá thành bệnh nhân tâm thần!"

"Đây không phải là bệnh tâm thần gì cả, vừa rồi đúng là có một con dơi bay tới tấn công cô ấy!"

Bởi vì ngày mà Lý Thừa Phong bố trí ra Tam Thi Cản Tài Thật là tam phá nhật, còn có thể khiến cho người ta phá tài, phá thân, phá vận, bây giờ những người này đang phải đối mặt với họa sát thân, ứng vào chính là phá thân.

Vương Bân đầy mặt kinh ngạc hỏi: "Vậy, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, những người làm việc trong tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim có còn xảy ra chuyện gì nữa không?"

Lý Thừa Phong nghe đến đây liền gật đầu, đây là điều mà hắn không hề ngờ tới, cấm thuật dân gian Tam Thi Cản Tài này, lại có thể bạo lệ đến như vậy, không chỉ chặn đứng tài vạn, còn có thể khiến cho người ta phải mất mạng.

Hắn ban đầu chỉ muốn dạy cho tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim một bài học, không muốn làm tổn thương đến tính mạng những người kia, hiện tại đã có hai nữ nhân viên phải nhập viện, không biết sau này sẽ còn xảy ra những chuyện gì.

Vẫn là chiếc xe cứu thương đó, rất nhanh đã đi đến hiện trường vụ tai nạn, trực tiếp khiêng nữ nhân viên bị thương lên xe cứu thương, đưa đến bệnh viện cấp cứu, hai chân nữ nhân viên đã bị bánh xe đè nát bấy, nửa đời còn lại chỉ có thể ngồi xe lăn.

Xảy ra loại chuyện như vậy, Lý Thừa Phong và Vương Bân đã không còn tâm trạng quay trở về nữa, hai người hiện tại đang lo lắng nhân viên trong tiệm sẽ tiếp tục xảy ra chuyện, liền trở lại trong tiệm gà rán.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ky-mon-phong-thuy-ai-thien-su&chuong=45]


Khoảng chín giờ tối, Hàn Lệ Lệ từ trong tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim bước ra, hai bảo vệ trực ban ở bên trong cũng thuận tay đóng cửa.

Hàn Lệ Lệ đã không còn dáng vẻ kiêu ngạo và ngang ngược như trước, hiện tại nhìn qua trông rất là tiều tụy, cô vừa mới bước ra khỏi cửa tiệm vàng không xa, liền nghe thấy sau lưng vang lên thanh âm mèo kêu.

Thanh âm này mang theo vẻ, lại cực kỳ chói tai, thanh âm dường như đang truyền tới từ âm phủ, nương theo lỗ tai mà chui vào trong não, khiến cho người ta rất là khó chịu.

Hàn Lệ Lệ nhịn không được mà khẽ run lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một con mèo hoang toàn thân gầy gò đang ngồi xổm cách đó không xa, hai mắt xanh lè đang nhìn chằm chằm cô.

Hàn Lệ Lệ đầy mặt chán ghét nói: "Cút đi, đừng đi theo ta!"

Con mèo hoang dường như nghe hiểu lời cô nói, đột nhiên biến mất.

Hàn Lệ Lệ vội vàng dụi dụi hai mắt, con mèo hoang kia đâu rồi, vừa rồi rõ ràng còn đang ngồi xổm trước cửa, sao đột nhiên thoắt cái đã biến mất rồi?

Trong bụng nghĩ thầm, có lẽ gần đây quá mệt mỏi nên hai mắt sinh ra ảo giác, cũng không hề để bụng tới chuyện này.

Nói đoạn, Hàn Lệ Lệ liền quay người đi về phía chiếc xe đang đậu bên cạnh, cô lại không hề phát hiện, thời điểm cô mở ra cửa xe, có một con mèo hoang toàn thân rất gầy, đang từ bên cạnh chân cô nhảy vào trong xe.

Cảnh tượng vừa rồi, đều bị Lý Thừa Phong nhìn thấy, hắn rất muốn nhắc nhở Hàn Lệ Lệ, tối nay tốt nhất là không nên cầm lái chiếc xe này, nhưng nghĩ đến vẻ ngang ngược hống hách của Hàn Lệ Lệ, cho dù bây giờ hắn có qua nhắc nhở cô, cô không những không biết ơn, có khi còn sẽ sỉ nhục hắn thêm một trận.

Cuối cùng hắn vẫn đành từ bỏ ý nghĩ này, nhìn Hàn Lệ Lệ trực tiếp lên xe, lái xe phóng đi.

Hàn Lệ Lệ vừa mới lái xe ra đường, liền nghe thấy trong xe vang lên thanh âm mèo kêu, vội vàng nhìn về hướng truyền đến âm thanh, chỉ thấy một con mèo bộ dáng rất gầy, từ lúc ban đầu mờ ảo trở nên ngày càng rõ rệt, đang nằm phủ phục ở trên ghế phụ.

Hàn Lệ Lệ lập tức nổi giận, con mèo hoang này làm sao chui lên xe được, làm bẩn hết ghế xe của cô, cô vẫn chưa nhận ra, con mèo hoang này từ mờ ảo dần trở nên rõ rệt, đột nhiên xuất hiện trên ghế phụ.

"Con mèo hoang chết tiệt, mày thế mà lại dám bước lên xe tao, xem tao không đập chết mày!"

Hàn Lệ Lệ tay trái giữ vô lăng, tay phải cầm lấy bình giữ nhiệt bằng thép, đập thẳng về phía con mèo.

"Méo…"

Âm thanh chói tai lập tức vang lên trong xe, chỉ thấy con mèo hoang vội vàng nhảy lên, thân thể xuyên qua chiếc bình giữ nhiệt đang đập tới, trực tiếp nhảy lên vô lăng.

Cảnh tượng quá đỗi bất ngờ, Hàn Lệ Lệ sợ hãi đến thất sắc, không ngừng đập vào con mèo hoang trên vô lăng, hoàn toàn quên mất chiếc xe còn đang chạy bon bon trên đường.

Chiếc xe cũng vào lúc này mất đi kiểm soát, trên đường đâm loạn xạ, người đi đường sợ hãi chạy trốn khắp nơi, mấy chiếc xe còn đang lưu thông bình thường cũng bị đâm trúng.

Chiếc xe mà Hàn Lệ Lệ lái, cuối cùng lao vào bên trong một tiệm trà sữa, khiến cho tiệm trà sữa tan hoang, còn đâm bị thương hai khách hàng đang đứng ở quầy mua trà sữa.

Do tốc độ chiếc xe không nhanh lắm, Hàn Lệ Lệ chỉ bị trầy xước nhẹ, cũng không bị thương nặng gì.

Sau khi cô bình tĩnh lại, lại phát hiện con mèo hoang trên vô lăng đã biến mất, nhìn thấy cảnh tượng hỗn độn trên đường, cùng tiệm trà sữa bị đâm đến nát bét, lúc này mới nhận ra bản thân đã gây họa.

Rất nhanh cảnh sát giao thông đã có mặt tại hiện trường, Hàn Lệ Lệ vội vàng giải thích, vừa rồi trên xe có một con mèo hoang, còn nhảy lên cả vô lăng cô, cho nên mới dẫn đến vụ tai nạn này.

Thế nhưng lại không có một ai nhìn thấy con mèo hoang nào cả.

Cảnh sát nghi ngờ Hàn Lệ Lệ say rượu lái xe, thế nhưng sau khi xét nghiệm máu, cảnh sát lại phát hiện Hàn Lệ Lệ không hề uống rượu, lại nghi ngờ tâm thần cô có vấn đề, tiến hành kiểm tra vấn đề tâm thần cho cô, cũng nhận được kết quả tâm thần cô hoàn toàn bình thường.

Hàn Lệ Lệ vẫn còn đang cố gắng giải thích, là một con mèo nhảy lên vô lăng của cô, thế nhưng căn bản là không có một ai tin tưởng lời cô.

May mắn là không có ai bị thương nặng, cảnh sát giao thông cũng không muốn truy cứu trách nhiệm của cô nữa, chỉ cần cô bồi thường thiệt hại cho tất cả những người có liên quan, sẽ miễn trừ hình phạt cho cô.

Hàn Lệ Lệ nghe đến đây liền tỏ ra bất đắc dĩ, tiền tiết kiệm mấy năm nay đều phải đem đi đền bù hết sạch, trong đó có cả tám mươi vạn mà cô lừa được của Lý Thừa Phong, cùng năm vạn tiền thưởng của phía tập đoàn cho cô.

Sau khi xử lý xong xuôi tất cả mọi chuyện, Hàn Lệ Lệ mới nhớ đến con mèo, nghĩ đến cảnh tượng con mèo xuất hiện trên ghế lái, lại nghĩ đến việc dùng bình giữ nhiệt đập còn mèo, rõ ràng là cô đập trúng người con mèo, thế nhưng bình giữ nhiệt lại có cảm giác giống như đập vào khoảng không.

Nghĩ đến đây, Hàn Lệ Lệ lập tức sợ hãi thất sắc, toàn thân bắt đầu run rẩy, mấy ngày hôm sau cũng không dám đến tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim làm việc nữa.

Tổng công ty đành phải cử tới một quản lý cửa hàng mới đến.

Trong khoảng thời gian tiếp theo, tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim ngày nào cũng xảy ra sự tình kỳ lạ, rất nhiều nhân viên làm trong tiệm vàng đều gặp phải họa sát thân.

Mỗi khi tới đêm trăng tròn, ánh trăng chiếu lên tấm biển hiệu tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim, bảo vệ trực ban ở bên trong tiệm đều có thể nghe thấy trước cửa vang lên tiếng mèo kêu thảm thiết, cùng tiếng quạ và dơi kêu.

Việc này xảy ra khiến cho mấy bảo vệ cực kỳ sợ hãi, tất cả đồng loạt xin nghỉ việc.

Bởi vì tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim gần đây luôn xảy ra quái sự, phía tập đoàn chỉ có thể đình chỉ việc kinh doanh để chỉnh đốn lại đội ngũ, chuyện này cũng dần truyền đến tai ông chủ của tập đoàn Thịnh Hải, Đặng Tứ Hải.

Bình Luận

0 Thảo luận