Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Kỳ Môn Phong Thuỷ Đại Thiên Sư

Chương 44: Cấm thuật dân gian - Tam Thi Cản Tài (6)

Ngày cập nhật : 2025-11-13 15:44:56
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn thi triển ra cấm thuật dân gian Tam Thi Cản Tài để hại người, Lý Thừa Phong cũng rất muốn biết, Tam Thi Cản Tài này rốt cuộc có thực sự có thể ngăn chặn tài vận của người khác, khiến cho bọn họ vướng phải vận rủi, gặp phải đại hạn hay không.

Vương Bân cũng mang theo cảm giác vô cùng tò mò, hắn cùng Lý Thừa Phong vất vả lắm mới có thể tìm được xác quạ và dơi, sau đó bố trí ra Tam Thi Cản Tài Thuật, rốt cuộc là có thực sự như lời bạn mình nói, có thể khiến cho tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim phải trả giá hay không.

Cấm thuật dân gian Tam Thi Cản Tài, rốt cuộc chỉ là truyền thuyết mê tín do các bậc tiền bối thời cổ đại để lại, hay thực sự có thể ảnh hưởng đến tài vận của con người, hiện tại chính là thời khắc chứng kiến điều kỳ diệu.

Để có thể chứng kiến Tam Thi Cản Tài Thuật là thật hay là giả, trong khoảng thời gian tiếp theo, Lý Thừa Phong và Vương Bân thường xuyên quanh quẩn ở gần khu vực tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim, quan sát thật kĩ xem tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim có bị ảnh hưởng hay không.

Hai người một mực ngồi trong tiệm gà rán đối diện với tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim, gọi tới hai cốc coca, hai phần gà rán lớn, còn có cả cánh gà rán, đùi gà rán và khoai tây chiên.

Vương Bân trực tiếp uống một ngụm coca, cầm lên một miếng cánh gà rán, vừa ăn vừa nói: "Thừa Phong, tôi nhớ mấy ngày hôm trước, việc kinh doanh của tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim còn đặc biệt tốt, khách hàng ghé vào rất đông, hôm nay sao lại đột nhiên vắng vẻ như thế?"

"Lẽ nào Tam Thi Cản Tài Thuật kia thực sự có tác dụng, lại có thể chặn đứng tài vận của tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim?"

"Hình như là thế." Lý Thừa Phong nghe đến đây liền gật đầu, tay cầm lên một chiếc đùi gà rán, vừa gặm vừa trả lời: "Chắc là như vậy rồi, Tam Thi Cản Tài Thuật quả nhiên là danh bất hư truyền, thực sự có thể chặn đứng tài vận của người khác."

Đối với cấm thuật dân gian Tam Thi Cản Tài này, Lý Thừa Phong hiểu biết cũng là không nhiều lắm, hắn chỉ biết cách bố tí cùng thi triển, còn nó có thể ngăn chặn được tài vận của người khác hay không thì hắn cũng không rõ ràng lắm.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ky-mon-phong-thuy-ai-thien-su&chuong=44]


Hiện tại nhìn thấy tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim làm ăn vô cùng thảm hại, hắn mới biết được sự lợi hại của Tam Thi Cản Tài này.

Lý Thừa Phong còn không biết, cấm thuật dân gian này sẽ gây tổn hại cho con người lớn đến mức nào, nó sớm đã bị liệt vào hàng ngũ cấm thuật, ắt hẳn cũng có mặt đáng sợ của nó.

Những việc xảy ra tiếp theo, lại khiến cho hắn vô cùng bất ngờ.

Hắn lại không bao giờ có thể ngờ tới rằng, Tam Thi Cản Tài bố trí vào ngày có tam phá nhật, lại có sức huỷ hoại cường đại đến như vậy.

Hai người vừa ăn gà rán, vừa uống coca, nhìn qua trông giống như là không có chuyện gì, tiếp tục quan sát tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim, xuyên qua cử kính có thể nhìn thấy những nữ nhân viên đang đứng ở bên trong, một người đẹp hơn một người kia.

Tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim vốn dĩ làm ăn phát đạt, khách hàng ra vào không ngớt, thu nhập mỗi ngày lên tới hàng triệu, lúc này lại không có một ai đi vào hỏi han, việc làm ăn vô cùng thảm hại.

Đợt khuyến mãi lớn nhân ngày lễ Thất Tịch mà Hàn Lệ Lệ vẫn luôn mong đợi, cuối cùng cũng đã thất bại, trước sau gần nửa tháng, doanh thu trong tiệm không vượt qua mức hai vạn.

Kinh doanh không tốt thì đã đành, nhân viên ngồi không trong tiệm chẳng hề làm gì, nhưng vào thời điểm tan ca ai nấy lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi, toàn thân đau nhức rã rời, tinh thần cũng ngày càng kém đi.

Trong tiệm cũng xảy ra một số chuyện vô cùng kỳ lạ, một nhân viên vừa mới kết hôn không lâu, mới chỉ mang thai được hai tháng, vì không có khách tiếp nên ngồi trước quầy lén lút nghịch điện thoại.

Nữ nhân viên này chính là nữ nhân viên bán hàng trước đây từng chào mời Lý Thừa Phong mua bộ lư hương, đài nến, đĩa đựng hoa quả.

Do cô đang mang thai, cho nên bụng đói khá nhanh, vì thế thường xuyên lấy ra đồ ăn vặt chồng mua cho ăn, là bánh quy bơ nhân socola, ăn vào có vị thơm ngọt, đúng là rất ngon a.

Nữ nhân viên này còn đang hạnh phúc ăn bánh quy, thì đột nhiên, bên tai vang lên thanh âm quạ kêu.

Nữ nhân viên lập tức lộ ra đầy vẻ nghi hoặc, trong tiệm vàng làm sao lại có thể có quạ được, cô liền quay đầu nhìn về hướng truyền đến âm thanh, chỉ thấy một con quạ đang đứng trước cửa nhìn chằm chằm vào cô.

Kỳ lạ, trên người con quạ này lại không hề có một cọng lông nào.

Trong ánh mắt của cô, con quạ kia đang nghiêng cái đầu nhỏ, đôi mắt nhỏ đen nhánh giao thoa với ánh mắt cô, phát ra từng tráng tiếng kêu chói tai rỗng tuếch, vỗ vỗ đôi cánh không lông, nhanh chóng bay về phía cô.

Nữ nhân viên bán hàng kia cực kỳ hoảng sợ, đây là tình huống gì vậy, quạ không có lông sao vẫn có thể bay được.

Nhìn về phía con quạ đang bay tới, nữ nhân viên liên tục kêu thét hoảng loạn, theo bản năng lùi về phía sau, thế nhưng tốc độ của con quạ lại quá nhanh, chỉ trong thoáng chốc đã bay đậu xuống quầy.

Con quạ trụi lông trực tiếp đứng ở trên quầy, đôi mắt nhỏ đen nhánh nhìn chằm chằm vào bụng nữ nhân viên, không ngừng kêu quang quác vào bụng cô.

Nữ nhân viên bán hàng vô cùng hoảng hốt, liên tục lùi về phía sau mấy bước, đưa tay chỉ về phía quầy, miệng kinh hãi hét lên: "Bảo vệ, mau lại đây, ở đây có một con quạ không lông!"

Bốn tên bảo vệ còn đang trực trong tiệm, cùng với những nữ nhân viên khác, nghe thấy tiếng kêu liền vội vàng chạy tới, hỏi đã xảy ra chuyện gì.

"Quạ, quạ, ở trên quầy có một con quạ không lông!"

Tất cả mọi người liền nhìn theo hướng tay nữ nhân viên chỉ, thế nhưng lại không thấy con quạ nào, chứ đừng nói gì đến quạ không có lông.

Một nữ nhân viên đầy vẻ nghi hoặc hỏi: "Tiểu Thanh, cậu nhìn lầm à, làm gì có con quạ nào?"

"Quạ, ở ngay đó, ngay đằng kia kìa!"

Ánh mắt kinh hãi của Tiểu Thanh nhìn chằm chằm về phía con quạ đang đậu trên quầy, thế nhưng những người khác căn bản không hề nhìn thấy.

Ngay lúc này, con quạ với hai mắt nhỏ đen nhánh lại nhìn chằm chằm vào bụng cô, phát ra từng tràng thanh âm vô cùng chói tai, vỗ mạnh đôi cánh không lông, nhanh chóng bay về phía bụng cô.

Trong ánh mắt kinh hãi của nữ nhân viên Tiểu Thanh, chỉ thấy con quạ bay vào thẳng vào bụng cô, khiến cô sợ hét lớn, nhảy lên loạn xạ, hai tay vỗ vào trong bụng, như muốn đuổi con quạ ra.

Thế nhưng con quạ đã biến mất không còn dấu vết.

Mấy tên bảo vệ cùng với những nữ nhân viên khác, đều đầy vẻ nghi hoặc mà nhìn cô, cả đám không hiểu rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Ngay lúc này, chỉ thấy máu tươi đỏ lòm, đang dọc theo hai bắp đùi nữ nhân viên mà từ từ chảy xuống.

Một nữ nhân viên sợ hãi đến trợn mắt há hốc mồm, chỉ vào đùi cô: "Tiểu Thanh, chân, chân cậu…"

Nghe đến đây, nữ nhân viên tên Tiểu Thanh liền vội vàng cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy máu tươi đang dọc theo đùi mà rỉ ra, lập tức sợ hãi đến thất sắc, trực tiếp ngất đi trên sàn.

Bảo vệ bên cạnh vội vàng gọi điện cho 120, thời điểm xe cứu thương cùng bác sĩ đi đến tiệm vàng, nhìn thấy nữ nhân viên bán hàng đang nằm trên sàn, liền vội vàng nói: "Bệnh nhân có thể đã sảy thai rồi, còn có dấu hiệu xuất huyết nặng, mau chóng giúp tôi đưa bệnh nhân đến bệnh viện cấp cứu!"

Lý Thừa Phong và Vương Bân ngồi ngay ở bên trong tiệm gà rán, nhìn thấy xe cứu thương cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc, không biết bên trong tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Vương Bân đầy vẻ nghi hoặc nói: "Có chuyện gì vậy, sao xe cứu thương lại đến?"

Vương Bân tò mò chạy ra bên ngoài dò hỏi, từ miệng của đám đông hiếu kỳ mới biết được, một nữ nhân viên của tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim bị sảy thai, còn có dấu hiệu bị xuất huyết nặng.

Vương Bân nhìn về phía cửa tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim, chỉ thấy trước cửa còn có vết máu đỏ lòm, một tên bảo vệ đang cầm chổi lúi húi lau dọn.

Nữ nhân viên đột nhiên sảy thai, Lý Thừa Phong cảm thấy đây chỉ là một tai nạn, lại không hề nghĩ rằng việc này là do Tam Thi Cản Tài Thuật gây ra.

Về sau hắn mới biết được, tính mạng của nữ nhân viên bán hàng đã được cứu, thế nhưng đứa bé kia thì không giữ được, lại còn là một bé trai.

Hàn Lệ Lệ cũng vô cùng tức giận, việc kinh doanh của tiệm vàng dạo gần đây vốn đã không tốt, lại còn xảy ra loại chuyện như vậy.

Rất nhanh đã đến buổi chiều, Lý Thừa Phong và Vương Bân chuẩn bị quay về Tùy Duyên Đường, hai người đã ngồi trong tiệm gà rán theo dõi cả ngày, xác nhận tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim từ sáng đến tối không hề có một vị khách nào lui tới.

Kết quả như vậy khiến cho người ta vô cùng hài lòng, hai người trực tiếp bước ra khỏi tiệm gà rán, Vương Bân vẫn không nhịn được mà cảm thán: "Quả đúng là danh bất hư truyền, thực sự quá là đỉnh a."

"Thừa Phong, cậu có thể dạy tôi chút bản lĩnh dạng này được không, sau này nếu như có ai dám đắc tội tôi, tôi sẽ bố trí một cái Tam Thi Cản Tài ngay trước cửa nhà kẻ đó, chặn đi toàn bộ tài vận, khiến cho cả nhà kẻ đó vận rủi quấn thân."

"Không được, chỉ với câu nói của cậu, đã đủ để thấy tâm thuật của cậu bất chính, có lòng hại người, nếu như tôi truyền thụ cấm thuật dân gian này cho cậu, thế giới này không phải là sẽ loạn sao!"

Lý Thừa Phong và Vương Bân vừa nói vừa cười đi tới đường lớn, đứng đợi taxi.

Ngay lúc này, một nữ nhân viên từ trong tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim lập tức bước ra, trên người người này còn đang mặc một bộ vest nhỏ, bên dưới mặc váy ngắn, bộ dáng thành thục, nhìn qua rất là xinh đẹp, thân hình cũng là không tệ.

Nữ nhân viên này vừa mới bước ra khỏi cửa tiệm vàng Thịnh Hải Hoàng Kim, liền nghe thấy sau lưng truyền tới tiếng kêu chít chít, liền vội vàng quay đầu, lập tức sợ hãi đến mức trợn mắt há hốc mồm!

Một con dơi to bằng lòng bàn tay đang vỗ cánh, nhanh chóng bay về phía cô...

Bình Luận

0 Thảo luận