Vương Bân và lão nhân kia lúc này cũng bước ra, đứng ở bên cạnh Lý Thừa Phong, nói với tất cả thôn dân đang vây quanh nơi này.
"Bà con nghe đây, người này ngày trước là bạn học tôi, ngoài ra hắn cũng là một phong thủy sư, hắn ở trong thành Thanh Châu mở một cửa tiệm tên là Tùy Duyên Đường, chuyên môn giúp người giải mộng đoán chữ cùng chỉ điểm phong thủy, trên người một thân bản lĩnh không hề nói chơi."
"Thạc Ngưu Thôn chúng ta gần đây xảy ra rất nhiều chuyện kỳ quái, mỗi ngày đều có người qua đời, trâu bò gà lợn thì chết hết, từ đó có thể suy đoán việc này chắc chắn là có liên quan tới hai đầu thạch ngưu này."
"Bạn học của tôi cũng vừa nói, hắn có thể nghe thấy thanh âm hai thạch ngưu này đang kêu, tiếng kêu vô cùng thảm thiết, vì thế nên tôi hoàn toàn tin tưởng những lời hắn từng nói."
"Tôi cũng tin tưởng vị tiểu tiên sinh này, chỉ có hắn mới có thể giúp thôn chúng ta hóa giải kiếp nạn lần này." Lão nhân kia cũng góp lời phụ hoạ
Nghe được lời nói của Vương Bân, Lý Thừa Phong rất cảm động, cảm giác được người khác tín nhiệm thật sự rất là sung sướng.
Vương Bân cùng lão nhân kia còn đang nói chuyện, thì có một người phụ nữ độ tuổi trung niên đột ngột bước ra từ trong đám người, ánh mắt mang theo sự kinh ngạc nhìn chằm chằm Lý Thừa Phong từ trên xuống dưới, càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, rất nhanh liền nhận ra hắn.
Gương mặt của người phụ nữ tràn đầy vẻ hưng phấn, giọng điệu rất kinh ngạc nói: "Ngài, ngài là Lý tiên sinh ở Tùy Duyên Đường."
Lý Thừa Phong nghe đến đây thì ngơ ngác gật đầu, lại liếc nhìn người phụ nữ trung niên kia, xác định bản thân không hề quen biết người này.
Người phụ nữ trung niên lại tỏ ra rất kích động, lập tức quăng nông cụ trong tay xuống, đi tới bên cạnh Lý Thừa Phong, rồi nắm chặt tay hắn, rất kích động nói: "Lý tiên sinh, tôi biết ngài, tôi thực sự biết ngài!"
"Mấy hôm trước, đứa con trai của em gái tôi tắm ở hồ chứa nước Thanh Thành bị chết đuối, thi thể trải qua mấy ngày tìm kiếm cũng không thể tìm ra, chính là ngài dùng hồ lô tìm ra hai bộ thi thể."
"Hôm đó tôi cũng có mặt trong số thân nhân, cảnh tượng mà ngài dùng hồ lô tìm ra thi thể cháu trai tôi, tôi ở bên cạnh nhìn thấy cực kỳ rõ ràng, quả thực quá mức thần kỳ."
Nghe tới đây, đám thôn dân đang đứng vây quanh đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm Lý Thừa Phong, hoá ra hắn chính là đại sư đã dùng một chiếc hồ lô tìm ra thi thể của hai đứa trẻ mà báo đài nhắc tới sao, việc này làm sao có thể, hắn tuổi còn quá trẻ a!
Về tin tức hồ lô có thể tìm ra thi thể, mấy hôm trước ở trên mạng xã hội rất nổi, rất nhiều người đều đã xem qua trên điện thoại, nhưng lại không có mấy người tin, cũng phải thôi, chuyện kỳ quái như vậy nếu không tận mắt chứng kiến thì sao có thể tin nổi chứ.
Người phụ nữ trung niên là một trong số rất ít người tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình Lý Thừa Phong sử dụng hồ lô tìm ra thi thể, bà ta sau khi trở về liền kể lại toàn bộ với người dân trong thôn, người dân trong thôn cũng là nửa tin nửa ngờ, chỉ coi đó là chuyện phiếm đầu thôn cuối ngõ thường hay nói sau bữa cơm.
Giờ đây Lý tiên sinh sử dụng hồ lô tìm ra thi thể đã đứng ngay trước mặt, thôn dân vây quanh lập tức nghĩ tới tin tức đó, cùng với những lời mà người phụ nữ trung niên kia từng nói, trong lòng khó mà tin nổi, hoá ra video được lưu truyền trên mạng rốt cuộc lại là sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ky-mon-phong-thuy-ai-thien-su&chuong=36]
Người phụ nữ trung niên tỏ ra rất kích động, bà ta vẫn nắm chặt lấy tay Lý Thừa Phong, hai mắt ngấn lệ nói: "Lý tiên sinh, thôn của chúng tôi mấy hôm nay xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ, gà vịt trâu bò đều đã chết rất nhiều."
"Cha mẹ tôi tuổi cao nhiều bệnh mấy hôm trước cũng lần lượt qua đời, cả nhà tôi thân thể cũng càng lúc càng kém."
"Ngài nhất định phải cứu giúp thôn chúng tôi, bất kể là có tốn bao nhiêu tiền thì tôi cũng đồng ý, bọn họ không cho ngài tiền, tôi cho."
Người phụ nữ trung niên nói ra rất thành khẩn, sau khi biết được Lý Thừa Phong chính là vị Lý tiên sinh ở Tùy Duyên Đường, liền tỏ ra vô cùng tín nhiệm cùng cung kính đối với hắn.
Thôn dân đang đứng vây quanh lúc này cũng tỏ ra dao động, cho dù bọn họ không muốn tin, thế nhưng những chuyện kỳ lạ xảy ra trong thôn khiến cho bọn họ không thể không tin.
Trong thôn mỗi ngày đều có người chết, bóng ma tâm lý sớm đã bao trùm lên toàn thôn một tầng u ám, ngày mai không biết người chết sẽ là ai, mỗi người trong thôn đều là nhân tâm hoang mang.
Giờ đây trên thân thể thạch ngưu chảy ra máu tươi, kèm theo đó là một đàn quạ bay vào trong thôn kêu ầm ĩ, chuột trong thôn trốn chạy ra ngoài.
Đây đều được xem là điềm báo chẳng lành, người dân trong thôn sắp vướng phải đại nạn lâm đầu.
Mắt thấy thôn dân đều lựa chọn tin tưởng Lý Thừa Phong, Vương Hỷ Lai rất tức giận, giận dữ gầm lên: "Các vị hương thân phụ lão, bây giờ đã là thời đại nào rồi, chúng ta phải tin vào sức mạnh của khoa học, không thể cứ tiếp tục có tư tưởng phong kiến cùng mê tín dị đoạn như vậy."
"Mong mọi người suy nghĩ tỉnh táo một chút, đừng tin vào lời nói của kẻ lừa đảo."
"Nếu như các vị bị kẻ lừa đảo này lừa, vậy thì cũng đừng trách tôi không nhắc nhở."
Vương Bân mặt mày nghiêm túc, đưa tay chỉ vào hai thạch ngưu vẫn đang rỉ máu, rất tức giận chất vấn: "Vương trưởng thôn, ngài không phải là muốn nói khoa học với tôi sao, vậy thì ngài mau dùng khoa học giải thích cho tôi, trên thân thể hai thạch ngưu này tại sao lại chảy ra máu tươi."
"Đây..." Vương Hỷ Lai nghe đến đây thì ấp a ấp úng, căn bản là không biết phải giải thích như thế nào.
Loại chuyện kỳ lạ như thân thể thạch ngưu chảy máu, cho dù có các chuyên gia giáo sư đi tới kiểm tra, sợ là không có ai có thể ngay lập tức giải thích được, nhiều nhất lấy danh nghĩa kiến thức khoa học, lừa gạt người dân một phen.
Vương Hỷ Lai lại cưỡng từ đoạt lý nói: "Hai tượng thạch ngưu này tôi đã bán cho hai người Nhật Bản kia rồi, các người không ai được động vào nó, nếu có ai dám động vào, xem tôi xử lý người đó."
"Tôi là trưởng thôn, tất cả những việc trong thôn này tôi đều có quyền quyết định."
"Ai dám không nghe lời tôi, sau này ở trong thôn này đừng hòng có ngày yên ổn."
Một lời này của của Vương Hỷ Lai, hoàn toàn chọc giận đám thôn dân đang đứng vây quanh.
Lão nhân kia lập tức bước ra, tức giận nói: "Vương Hỷ Lai, ngươi thì tính là thứ gì, lại dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy, nếu như không có sự ủng hộ của tất cả thôn dân chúng ta, ngươi ở trong cái thôn này đến cái rắm cũng không bằng."
Đám thôn dân bên cạnh cũng theo đó phụ họa, bắt đầu giận dữ mắng chửi Vương Hỷ Lai một cách thậm tệ.
"Vương Hỷ Lai, chúng ta bầu chọn ngươi làm trưởng thôn là bởi vì tín nhiệm ngươi, ngươi lại ở sau lưng người dân trong thôn làm ra loại chuyện như vậy."
"Không có sự cho phép của toàn bộ người dân trong thôn, ngươi lại lén lút tự ý bán đi hai đầu thạch ngưu cho người Nhật Bản, lại còn dám ngông cuồng như vậy, ngươi đúng thật là không biết xấu hổ, vì tiền mà chuyện gì cũng dám làm."
"Chúng ta có thể bầu chọn ngươi làm trưởng thôn, cũng có thể đá người xuống rồi chọn người khác làm trưởng thôn, ngươi cứ chờ đó về vườn đi!"
Vương Hỷ Lai đã gây ra phẫn nộ không nhỏ, mắt thấy tình thế không ổn, hắn liền đi tới chiếc xe Audi, sau đó mở cửa xe, miệng hướng về phía thôn dân vây quanh gầm to.
"Các người nghe cho thật kỹ đây."
"Lần sau bầu chọn chức vị thôn trưởng, nếu ai dám không bỏ phiếu cho ta, ta khiến cho người đó ở trong thôn này không sống yên."
Vương Hỷ Lai vừa mới nói xong, thôn dân vây quanh lại càng thêm tức giận, có vài thôn dân tay cầm nông cụ xông tới, một người trong đám còn hô to.
"Con mẹ nhà người, không cần đợi tới lúc đó, ông đây lập tức khiến cho ngươi sống không nổi."
Người kia trực tiếp lao tới khiến cho Vương Hỷ Lai vô cùng hoảng sợ, hắn vội vàng chui vào trong xe, thuận tay đóng cửa xe, nhấn mạnh ga nhanh chóng chạy trốn.
Mấy thôn dân cũng chỉ là dọa sợ Vương Hỷ Lai, chứ không thật sự đánh hắn, xét cho cùng đánh người là phạm pháp.
Lý Thừa Phong và Vương Bân, cùng với thôn dân vây quanh lúc này đều không nhịn được cười, Vương Hỷ Lai này đúng là hạng người hèn nhát chỉ thích bắt nạt kẻ yếu.
Sau khi đuổi đi Vương Hỷ Lai, rất nhiều thôn dân đều vây tới, hai mắt trông ngóng nhìn chằm chằm Lý Thừa Phong, người phụ nữ trung niên kia sốt ruột hỏi: "Lý tiên sinh, ngài nhất định phải cứu lấy thôn chúng tôi."
"Dì cứ yên tâm, tôi đã gặp được loại chuyện này, chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn."
Lý Thừa Phong hiểu rất rõ, thêm một ngày trì hoãn thì sẽ nhiều thêm một người chết, theo thời gian dần dần trôi qua, người chết chỉ ngày càng nhiều, hắn nhất định phải nhanh chóng phá giải Địa Sát Giải Ngưu Thuật.
Lý Thừa Phong nhìn lên bầu trời, mặt trời vẫn còn chưa lặn, sau đó hắn lại bấm quẻ tính toán, cho dù hiện tại có hơi muộn một chút, nhưng cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
Nghe được thanh âm đau đớn của thạch ngưu, Lý Thừa Phong cũng không muốn trì hoãn thêm nữa.
Hắn trước tiên bảo thôn dân đứng ở xung quanh thạch ngưu, đào lên mười mấy hố sâu, như vậy mới có thể khiến địa sát chi khí chảy vào bên trong hố sâu, làm giảm hắc sát khí xung chiếu thạch ngưu.
Thời điểm hố sâu đào xong, Lý Thừa Phong lại đi vòng quanh thạch ngưu một vòng, sau đó ngồi xổm xuống đất, nhìn chằm chằm vào phần máu tươi trên thân thể thạch ngưu đang nhỏ tí tách xuống đất, đồng thời tính toán bảy mươi hai phương vị địa sát.
Vì trên người không mang theo Tam Hợp La Bàn, hắn chỉ có thể dùng tay bấm quẻ tính toán phương vị.
Lý Thừa Phong căn cứ theo vị trí máu tươi rơi xuống đất, từ từ tính toán bảy mươi hai phương vị địa sát, mỗi lần tìm ra một phương vị địa sát, hắn liền làm một dấu trên đó, chỉ trong vòng không quá nửa giờ, hắn đã tìm ra toàn bộ bảy mươi hai phương vị địa sát.
Bảy mươi hai phương vị địa sát, toàn bộ đều nằm ở xung quanh hai đầu thạch ngưu.
Lý Thừa Phong nói với thôn dân từng vị trí mà hắn làm dấu, kêu gọi mọi người bắt đầu đào xuống.
Thôn dân nơi đây đều rất chất phác thật thà, lập tức xắn lên tay áo bắt đầu làm việc, thời điểm đám người đào đất xuống, liền phát hiện được lớp đất rất mềm, hẳn là từng bị người đào qua.
Vừa đào không được bao lâu, một thôn dân trong đám bị dọa cho kêu lên thất thanh, trực tiếp ngồi phịch xuống đất, nông cụ trong tay văng ra một bên.
"Úi chao mẹ ơi, dọa chết ta rồi, phía dưới có thứ gì ấy!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận