Lý Thừa Phong mặt mày có chút nghi hoặc, hai người tới từ Nhật Bản kia, nếu là sang du lịch thì sao không đi tới danh lam thắng cảnh, mà lại chạy tới vùng sơn thôn hoang vắng, lại còn hỏi mua hai con thạch ngưu này.
Tính toán thời gian, người làm ra thủ đoạn đối với thế cục phong thủy Song Ngưu Hoán Canh, ắt hẳn chính là hai người tới từ Nhật Bản kia.
Vương Bân tỏ ra rất tức giận, bực bội nói: "Thôn trang chúng ta, với hai người tới từ Nhật Bản kia không oán không thù, tại sao bọn họ lại động tay động chân với thạch ngưu, phá hoại phong thủy thôn ta."
Lý Thừa Phong lập tức nghĩ tới một tin đồn được lưu truyền trong dân gian, rằng xuất hiện một đám âm dương sư thuộc Cửu Cúc Nhất Lưu có nguồn gốc từ Nhật Bản, thường xuyên đi khắp lãnh thổ Hoa Hạ, chuyên phá hoại các loại thế cục phong thủy nhằm phục vụ mục đích bất chính.
Đồng thời bọn chúng còn bày trí ra một số thế cục phong thủy cùng hung cực ác, hòng muốn kìm hãm quốc vận của Hoa Hạ.
Dân gian còn có một số lưu truyền rằng, âm dương sư thuộc Cửu Cúc Nhất Lưu từng đi tới Côn Luân Sơn, muốn phá huỷ long mạch chủ của Hoa Hạ, hủy hoại quốc vận của Hoa Hạ.
Âm dương sư Cửu Cúc Nhất Lưu sau khi tiến vào lãnh thổ Côn Luân Sơn, liền gặp phải Hộ Long Vệ thường trú trong Côn Luân Sơn, cũng phải nói tới Hộ Long Vệ, chính là nhánh phái chuyên môn thủ hộ long mạch Hoa Hạ, những âm dương sư kia sau khi tiến vào bên trong Côn Luân Sơn, đều chết thảm ở trong đó, hành động này cuối cùng nhận lấy thất bại.
Từ đó trở về sau, âm dương sư Cửu Cúc Nhất Lưu Nhật Bản, lại không bao giờ dám tùy tiện bước vào bên trong Côn Luân sơn mạch thêm một lần nào nữa.
Âm dương sư Cửu Cúc Nhất Lưu không phá huỷ được long mạch chủ yếu của Hoa Hạ, liền thi triển vô số thủ đoạn đối với một số tiểu long mạch, cùng thế cục phong thuỷ thượng thừa tồn tại trong dân gian.
Những năm nay, thế cục phong thuỷ thượng thừa trong dân gian, không biết đã có bao nhiêu cái bị phá hủy trong tay Cửu Cúc Nhất Lưu kia.
Lão nhân đứng ở bên cạnh nghe hắn kể đến đây thì tỏ ra rất tức giận, giọng điệu phẫn nộ hô to: "Nghìn năm trăm năm, lũ người Nhật Bản này, dã tâm thôn tính cùng phá hoại lãnh thổ Hoa Hạ vẫn còn chưa dập tắt, thật sự quá là đáng ghét."
Vương Bân lại mặt đầy hiếu kỳ, hỏi: "Thừa Phong, Hộ Long Vệ là gì?"
Lý Thừa Phong nghe hắn hỏi thì rất nghiêm túc trả lời: "Tôi từng nghe gia gia nói qua, Hộ Long Vệ chính là một tổ chức thần bí do triều đình các đời ở Hoa Hạ cùng Tam Nguyên Nhất Phái Long Môn Bát Cục cùng nhau sáng lập."
"Thành viên Hộ Long Vệ, có người tinh thông bát cục phong thủy, có người tinh thông Đạo Phật nhị môn huyền thuật, còn có một số võ đạo cao thủ, nhiệm vụ chủ yếu của bọn họ là trấn thủ thủ hộ long mạch Hoa Hạ, tránh để cho ngoại nhân âm thầm phá hoại."
"Người có thể gia nhập Hộ Long Vệ, tất cả đều là cao thủ nhất lưu, thực lực vô cùng lợi hại."
Hắn còn nhớ lời gia gia từng nói, lúc trước có một đội trưởng Hộ Long Vệ, mời chào gia gia hắn gia nhập đội ngũ Hộ Long Vệ, thế nhưng bị gia gia từ chối.
Cũng phải nói, Lý Thiên Thành đã quen với tự do tự tại, cho nên không muốn gia nhập vào tổ chức mang tính chất kỷ luật nghiêm minh này.
Lý Thừa Phong hiện tại cũng đã hiểu, đám âm dương sư tới từ Nhật Bản này, đi tới nơi đây muốn mua hai đầu thạch ngưu, chắc chắn là có ý đồ phá huỷ thế cục phong thủy Song Ngưu Hoán Canh ở nơi này.
Bọn chúng thấy thôn trưởng không đồng ý bán, liền dùng phương pháp bàng môn tả đạo, muốn phá huỷ phong thủy nơi này.
Mục đích mà Lý Thừa Phong tới tìm Vương Bân, là muốn hắn tìm giúp xác quạ trụi lông, cùng xác dơi chết đói, ai mà ngờ lại gặp loại chuyện như thế này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ky-mon-phong-thuy-ai-thien-su&chuong=34]
Tất cả có lẽ là thiên ý.
Thân là một phong thủy sư, lại là bạn học cũ của Vương Bân, tại chính quê hương mà hắn sinh sống gặp phải loại chuyện như vậy, cho dù có nói gì thì hắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, thấy chết mà không cứu.
Nếu như hắn không sớm tìm ra vấn đề của thế cục phong thủy nơi này, vậy thì toàn bộ thôn dân sinh sống trong thôn, có thể sẽ chết sạch sành sanh, chỉ một số người mệnh cách cứng cỏi mới có thể sống sót.
Thân là một môn đồ của Kỳ Môn phong thủy nhất mạch, hắn tuyệt đối sẽ không để cho chuyện này xảy ra.
Hai âm dương sư Đảo quốc này thật quá độc ác, lại muốn đặt toàn bộ dân thôn vào chỗ chết.
Lão nhân vẫn còn đang giữ vẻ mặt tràn đầy phẫn nộ, nghĩ tới không biết bao nhiêu gia súc trong thôn bị chết gần hết, thậm chí còn chết mấy mạng người, tất cả đều là do hai tên âm dương sư tới từ Nhật Bản gây ra, lão liền dùng cuốc đập xuống đất tức giận mắng: "Lũ người Nhật Bản chết tiệt kia, sớm muộn gì cũng bị báo ứng, chết không toàn thây."
Lão nhân đứng đó chửi bới một phen, lại quay sang nhìn Lý Thừa Phong, giọng điệu trở nên ôn hòa hơn nhiều, tỏ ra có chút sốt ruột: "Vị tiểu tiên sinh này, cậu cũng là một phong thủy sư, vậy cậu có thể nhìn ra lũ âm dương sư Nhật Bản kia, đã động tay động chân ở chỗ nào không?"
"Thay mặt toàn bộ người dân trong thôn, tôi cầu xin cậu có thể giúp đỡ thôn chúng tôi hóa giải tai nạn lần này!"
"Lão bá, người yên tâm đi, tôi sẽ cố hết sức!"
Lý Thừa Phong cũng không có nắm chắc tuyệt đối bản thân sẽ tìm ra vấn đề, hai tên âm dương sư tới từ Nhật Bản này, làm ra thủ đoạn gì đối với thạch ngưu, hắn cũng không biết, nhưng chắc chắn thủ đoạn của bọn chúng sẽ vô cùng cao minh.
Lý Thừa Phong liền đi vòng quanh hai con thạch ngưu một vòng, liền kinh ngạc phát hiện phần đầu, bụng, chân của thạch ngưu đều xuất hiện một vết nứt nhỏ, trong vết nứt kia còn đang rỉ ra máu tươi.
Vương Bân và lão nhân kia vẫn luôn dõi mắt theo sát Lý Thừa Phong cũng nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng vô cùng chấn động cùng khiếp sợ, thạch ngưu sao có thể chảy máu...
Vương Bân kinh ngạc hỏi: "Thừa Phong, đây, đây là đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Lão nhân cũng thảng thốt tiếp lời: "Hai đầu thạch ngưu này, sao lại chảy ra máu tươi?"
Lý Thừa Phong vào thời khắc này, cũng đang không biết vì sao hai đầu thạch ngưu này lại chảy máu, sự tình như vậy hắn cũng là lần đầu nhìn thấy.
Lý Thừa Phong lại đi vòng quanh thạch ngưu quan sát mấy vòng, đếm được vị trí rỉ máu của thạch ngưu tổng cộng bảy mươi hai chỗ, mỗi một giọt máu tươi sau khi rơi xuống mặt đất liền biến mất không thấy.
Nhìn thấy cảnh tương này, hắn liền trầm mặc một lát, rồi mới từ từ lên tiếng nói: "Độc ác thật, thứ bọn chúng thi triển ra chính là 'Địa Sát Giải Ngưu Thuật'."
Vương Bân mặt mày hiếu kỳ hỏi. "Địa Sát Giải Ngưu Thuật là cái gì?"
Địa Sát Giải Ngưu Thuật là dẫn theo bảy mươi hai phương vị địa sát chi khí, thông qua việc mượn dùng địa sát chi khí xung chiếu vào thạch ngưu, phân thi thạch ngưu, từ đó đạt được mục đích phá huỷ thế cục phong thủy Song Ngưu Hoán Canh.
Hiện tại đã trôi qua hai mươi mấy ngày, nếu đợi cho đến khi bảy bảy bốn mươi chín ngày, hai đầu thạch ngưu này sẽ tứ phân ngũ liệt, bị chia thành trọn vẹn bảy mươi hai khối.
Đợi đến lúc đó, toàn bộ sinh vật sống trong thôn trang đều sẽ chết sạch sành sanh, bao gồm cả chuột, kiến, thậm chí cả giun đất, cùng giòi bọ trong nhà vệ sinh, tất cả đều khó mà thoát nạn.
Ngay tại thời điểm đám người Lý Thừa Phong còn đang nói chuyện, rất nhiều thôn dân đi làm đồng, đều đang chuẩn bị về nhà ăn cơm trưa, nhìn thấy có người vây quanh thạch ngưu quan sát, liền hiếu kỳ vây tới.
Thôn dân vây xem càng lúc càng đông, thời điểm bọn họ nhìn thấy thạch ngưu chảy máu, ngoài thần sắc chấn động, chính là vô cùng khiếp sợ.
Thạch ngưu tại sao lại có thể chảy máu?
Việc này thực sự quá là khó tin.
Sau khi nghe được những lời Lý Thừa Phong từng nói, đợi cho đến khi bảy bảy bốn mươi chín ngày sau, tất cả sinh vật trong thôn đều sẽ chết sạch sành sanh, đám người đều không tin.
Thế nhưng liên tưởng tới những chuyện xảy ra gần đây trong thôn, bọn họ lại không thể không tin.
Người dân sinh sống ở vùng nông thôn tin tưởng vào loại chuyện dạng này, vẫn tương đối nhiều.
Đúng lúc này, trưởng thôn Thạch Ngưu Thôn tên Vương Hỷ Lai nghe tin chạy tới, hắn lái một chiếc Audi mới tinh, thời điểm hắn nhìn thấy trên thân thạch ngưu chảy máu, trên mặt liền lộ ra vẻ kinh hãi.
Thạch ngưu mà lại chảy máu, việc này cũng quá là quỷ dị a.
Rất nhiều thôn dân lập tức vây quanh trưởng thôn, nói với hắn những lời mà Lý Thừa Phong vừa nói.
Vương Hỷ Lai sau khi nghe xong thì tỏ ra rất tức giận, làm ra bộ dáng ngang ngược, giở kiểu giọng quan trường, trừng mắt nhìn chằm chằm Lý Thừa Phong, giận dữ quát: "Tiểu tử, cậu là ai, sao lại dám ở trong thôn chúng tôi yêu ngôn hoặc chúng, hồ ngôn loạn ngữ, tin không tôi lập tức báo cảnh sát tới bắt cậu vì tội tuyên truyền mê tín dị đoan?"
Lý Thừa Phong nghe đến đây liền nhíu mày, trưởng thôn nơi này oai quan lớn thật, người không biết lại còn tưởng hắn là đại nhân vật nào tới.
Chỉ là một trưởng thôn tự bầu ra thôi, Lý Thừa Phong thật sự không thèm để hắn vào trong mắt, khinh thường nói: "Tôi là ai, tại sao lại phải nói với ông?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận