Phong thủy cũng có thể giết người, giết người trong vô hình, khiến cho người ta phải rơi vào tuyệt tự tuyệt tôn, chết yểu ngoài ý muốn.
Phong thủy cũng có thể dưỡng nhân, trợ giúp người ta một bước lên mây, phú giáp tứ phương, tài đinh hưng vượng.
Phong thủy cũng có thể dưỡng thi, thi thể được mai táng nằm trong động thiên phúc địa, có thể vũ hóa phi thăng, thi giải thành tiên, bước vào hàng tiên ban.
Ngươi có thể không tin vào vận mệnh, cũng có thể không tin phong thủy. Nhưng văn minh Hoa Hạ, trải qua mấy nghìn năm, chứng kiến bao đời đế vương quyền quý, tất cả đều say mê phong thủy kham dư chi thuật.
Nếu ngươi thực sự chăm chỉ, không sợ phải chịu cực khổ mà liều mạng làm việc, thế mà trong túi vẫn trống không.
Nếu ngươi diện mạo tuấn tú, gia cảnh ưu việt, nhưng đến tuổi tam thập lập thân vẫn cô đơn một mình.
Nếu mọi sự đều không thuận, cả ngày chỉ mờ mờ mịt mịt, tài vận sa sút, vận thế cực kém.
Nếu như ngươi gặp phải những tình huống ấy, vậy thì không phải mạng ngươi xấu, mà là phong thủy trong nhà ngươi có lẽ là có vấn đề.
Thái gia sư của Lý Thừa Phong, tên là Lý Kim Sơn, từng là Khâm Thiên Giám Đệ Nhất Phong Thủy Tướng Sư của hoàng triều Đại Thanh.
Gia gia (hay còn gọi là ông nội) của hắn là Lý Thiên Thành cũng là một phong thủy sư nổi danh xa gần, tinh thông Âm Dương phong thủy, Kỳ Môn Độn Giáp, Mai Hoa Dịch Số, cùng các bí pháp dân gian.
Lý Thừa Phong từ nhỏ lớn lên bên cạnh gia gia, nhiều lần tai nghe mắt thấy, dần dần sinh lòng say mê với Kỳ Môn Phong Thủy cùng bí thuật dân gian. Tuy năm nay hắn mới chỉ hai mươi hai tuổi, nhưng trong lĩnh vực tướng thuật phong thủy và bí pháp dân gian, đều đã có thành tựu cực cao, chân truyền toàn bộ đạo pháp của gia gia truyền xuống.
Gia gia của hắn mở một cửa tiệm có tên Tùy Duyên Đường tại thành phố ven biển Thanh Châu, chuyên nhận giúp người giải mộng, đặt tên, xem tướng, chỉ điểm phong thủy, chữa trị quái bệnh, kéo duyên, soi âm dương lưỡng sự.
Bởi danh tiếng vang xa, nên người tìm đến Tùy Duyên Đường xem âm dương nhị sự nhiều vô số kể. Người mộ danh tới cầu duyên, kẻ hỏi tiền đồ, có người nhờ chỉ điểm phong thủy, có người giải nạn tai ách, cũng có người tìm đến chữa trị tật bệnh quái dị.
Nhưng bởi vì gia gia hắn tuổi đã cao, lại thêm tàn tật, nên hai năm trước đã đóng cửa Tùy Duyên Đường, không còn xem âm dương hay luận vận tiền đồ nữa, lão mua một căn nhà nhỏ kiểu dáng nông thôn ở một làng chài ven biển, sống cuộc đời ẩn cư điền viên.
Sau khi Lý Thừa Phong tốt nghiệp đại học, phỏng vấn khắp nơi tìm việc đều thất bại, bạn gái yêu đương hai năm cũng ngồi lên xe sang của một phú nhị đại, cú sốc ấy khiến hắn gần như suy sụp.
Chiều hôm đó, Lý Thừa Phong vừa thất bại trong một buổi phỏng vấn, hắn liền mua ba chai Nhị Oa Đầu, hai cân thịt đầu heo, thêm vài món ăn nguội, rồi một đường quay trở về nhà gia gia.
Sau khi nốc hai chén rượu mạnh vào bụng, Lý Thừa Phong liền thổ lộ nỗi lòng: “Gia gia, con muốn mở lại Tùy Duyên Đường.”
“Không được!” Gia gia hắn còn chưa kịp nghĩ đã lập tức từ chối, lão không muốn cháu trai mình một lần nữa bước lên con đường này, lão liền dùng con mắt duy nhất còn lại, nhìn chằm chằm cháu trai mình bằng ánh mắt vô cùng phức tạp.
“Tiểu Phong à, con nhìn dáng dấp của ta bây giờ mà xem, nếu như con không muốn trở thành như tình cảnh ta, vậy thì sau này đừng bao giờ nhắc đến chuyện mở lại Tùy Duyên Đường nữa.”
Liếc nhìn cơ thể tàn tật của lão, Lý Thừa Phong liền hít sâu một hơi.
Gia gia hắn hiện tại đã là một người tàn phế, chỉ còn một con mắt, lại mất đi một chân.
Theo như lời lão, tình cảnh này của lão là do tiết lộ thiên cơ quá nhiều, giúp đỡ người ta nghịch thiên cải mệnh, cho nên bị thiên phạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ky-mon-phong-thuy-ai-thien-su&chuong=1]
Lý Thừa Phong từ nhỏ đã tận mặt chứng kiến, mỗi lần gia gia bị thiên phạt, hắn đều ở bên cạnh, tận mắt nhìn lão từ một người khỏe mạnh biến thành kẻ tàn phế.
Lý Thiên Thành nâng chén rượu uống cạn, thở dài một hơi, rồi khẽ gọi tên hắn bằng giọng thân thiết: “Tiểu Phong, ta không cho con bước đi trên con đường này là vì muốn tốt cho con.”
“Làm nghề này, tiết lộ thiên cơ quá nhiều, tất cả đều không có kết cục tốt.”
“Ta không muốn thấy con gặp chuyện.”
“Ta chỉ hy vọng con làm một người bình thường, có một công việc ổn định, sau đó cưới vợ, sinh con, sống yên ổn cả đời.”
Nói đến đây, lão chợt nhắc đến sự tình năm xưa của thái gia sư Lý Kim Sơn của hắn.
Lý Thừa Phong lập tức nổi hứng, rót cho lão một chén rượu, lặng lẽ ngồi nghe lão kể chuyện về thái gia sư.
Lý Thiên Thành liền nhấp một ngụm rượu, ánh mắt dần chìm vào bên trong hồi ức xa xăm, kể lại câu chuyện năm xưa.
Chuyện phải nói từ cuối thời nhà Thanh.
Khi ấy, Lý Kim Sơn, đương nhiệm Khâm Thiên Giám Giám Chính của hoàng triều Đại Thanh, một đêm ngắm sao, phát hiện Tử Vi Đế Tinh phương Tây đang có cục diện suy tàn, thiên mệnh đã hết, giang sơn Đại Thanh lúc bấy giờ đã không thể cứu vãn.
Sau khi tính ra được vận số thiên triều đã tận, Lý Kim Sơn liền thay đi đạo bào, treo lên ấn tín, lặng lẽ rời khỏi kinh thành, bắt đầu cuộc đời phiêu bạt.
Không bao lâu, hành lý và tiền bạc đều đã cạn sạch, hắn đành dựng sạp hàng bên đường, giúp người giải vận, xem tướng, chỉ điểm phong thủy, vấn đáp âm sự để kiếm miếng ăn.
Thời thế loạn lạc, dân chúng gian khổ không cách nào kể xiết, bách tính ăn bữa nay lo bữa mai, nào còn rảnh rang hay thừa tiền đi xem tướng đoán mệnh.
Trên đường lánh nạn, Lý Kim Sơn cũng là khổ không kể xiết, vừa đói vừa sợ bị nhận ra thân phận cựu quan triều Thanh, chỉ dám trốn tránh nơi nơi.
Không biết đã lưu lạc bao lâu, hắn đi đến địa giới Khâm Châu, đạo bào sớm đã rách nát, bộ dáng trông giống như ăn mày, nhiều ngày không có nổi một hạt cơm vào bụng, đói đến lưng dính bụng.
Vì một bữa cơm, hắn cũng chẳng màng thân phận, quỳ sụp nơi đầu phố, dùng đá viết vài chữ: “Giải mộng, đoán vận, xem tướng, chỉ điểm phong thủy, vấn đáp âm dương, đoán mệnh tiền trình.”
Hắn liền một mực ngồi đó hai ngày hai đêm, cũng chẳng có lấy một người thuê, cuối cùng đói đến ngất xỉu bên đường.
Đường đường thân là Đệ Nhất Phong Thủy Sư của hoàng triều Đại Thanh, lại sa cơ đến mức ấy, thật khiến cho người nghe cũng phải cảm thán một phen.
Tưởng rằng sẽ chết đói nơi đầu phố, nhưng có lẽ mệnh hắn còn chưa tận, bởi hắn được Trần Đình Hải, là một phú thương nổi tiếng ở địa phương ra tay cứu giúp.
Thời điểm Lý Kim Sơn tỉnh lại, lại thấy bản thân đang nằm trên giường nệm mềm, bên cạnh là hai nha hoàn dung mạo tú lệ đứng đó tuỳ thời hầu hạ, trên bàn cách đó không xa bày đầy gà vịt cá thịt.
Vì đã chịu đói lâu ngày, hắn liền ăn no một bữa, sau đó mới được diện kiến ân nhân Trần Đình Hải. Hai người vừa gặp đã giống như tri kỷ thâm giao, Lý Kim Sơn liền một mực ở lại Trần phủ, được chủ nhân hằng ngày hậu đãi rượu ngon thịt béo.
Nửa năm trôi qua, ngày nào cũng cơm rượu sung túc, khiến hắn cảm thấy áy náy trong lòng, cũng không hiểu vì sao Trần Đình Hải lại chiêu đãi mình hậu hĩnh đến thế.
Hắn tưởng rằng bản thân đã gặp được người đại thiện, không ngờ...
Qua một lần uống rượu, sau ba tuần rượu, Trần Đình Hải rốt cuộc nói ra nỗi khổ trong lòng: “Hiền đệ à, ta tuy là phú gia bạc vạn, thế nhưng nay đã ngoài bốn mươi, nhưng dưới gối lại không có nổi một mụn con.”
“Tại sao lại như vậy?”
“Tại sao ông trời lại đối xử với ta như thế?”
Lý Kim Sơn nghe đến đây thì hơi có chút kinh ngạc, hắn đã từng xem qua tướng mặt của Trần Đình Hải, người này mệnh cách vô tài, Thất Sát nhập mệnh, là số mệnh phải trải qua vất vả, nhưng nhìn vào cung Tử Tôn, rõ ràng là phải nên có hai đứa con trai, một đứa con gái.
Vốn là mệnh không tài mà giàu có vạn lượng, lẽ ra con đàn cháu đống, lại không có nổi một người nối dõi, đây rõ ràng là mệnh cách đã bị cải biến.
Nửa năm qua được hắn nuôi ăn nuôi ở miễn phí, Lý Kim Sơn cũng nảy sinh lòng trắc ẩn, quyết định giúp hắn xem xét tìm ra nguyên nhân.
“Trần đại ca, ta xem tướng số của huynh, lẽ ra trong số mệnh vốn là nên tử tôn đầy nhà, sao lại không thể có nổi một đứa con?”
“Có lẽ trong mệnh cục của huynh đã xảy ra vấn đề gì rồi.”
“Hiền đệ, đệ còn biết xem tướng ư?” Trần Đình Hải giả vờ tỏ ra kinh ngạc hỏi, Lý Kim Sơn liền mỉm cười gật đầu: “Biết qua đôi chút mà thôi.”
Ngày hôm sau, Lý Kim Sơn bắt đầu giúp hắn xem xét phong thủy, nhưng lại phát hiện điền trạch không có vấn đề, vậy thì chỉ còn phía âm trạch tổ phần.
Trần Đình Hải liền dẫn hắn đi đến phần mộ tổ tiên, vừa nhìn thế đất nơi này, Lý Kim Sơn liền giật mình: “Đây là thế cục ‘Chẩm Hạ Tàng Kim’ sao?”
“Hiền đệ quả nhiên là có con mắt tinh tường, tổ phần nhà ta chính là thế cục ‘Chẩm Hạ Tàng Kim’, chiêu tài tụ khí đấy.”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận